VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 62

"Từ từ sẽ học được thôi, cuộc đời còn dài mà." Chu Dao nói, "Sự

nghiệp học tập không bao giờ có điểm dừng."

Hạ Vận nói: "Ừ, mình biết."

Chu Dao lại nói: "Mình cũng thích Đường Đóa, lần trước mình vào

phòng thí nghiệm thấy cậu ấy đứng bên đống dụng cụ phân tích chất đồng
vị ghi chép số liệu, khoảnh khắc đó ánh nắng chiếu vào, chậc chậc, khi ấy
thấy cậu thật đẹp."

Đường Đóa: "Eo ôi, càng nói càng buồn nôn..."

Chu Dao: "Dĩ nhiên là chỉ đẹp trong khoảnh khắc đó thôi."

"Đi chết đi!" Đường Đóa nói.

Hạ Vận bật cười.

Đường Đóa nói tiếp: "Mình thích Tô Lâm Lâm, vô tư lự giống như là

con ngốc vậy."

"..."

"Tô Lâm Lâm, Đường Đóa chửi cậu kìa."

"..."

"..."

Ba người đồng thời ngẩng đầu ra khỏi chăn, giường Tô Lâm Lâm yên

lặng, truyền đến tiếng hít thở đều đặn. Ba người trợn mắt nghẹn lời.

Đường Đóa: "Móa, vậy mà cậu ấy lại ngủ trước."

Chu Dao cũng mệt mỏi, trở mình: "Ngủ thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.