VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 69

một đô thôi."

Lạc Dịch nghe cô nói, rồi nhìn về phía đứa bé ven đường.

Chu Dao nói: "Có điều, Angkor Wat có bảng thông báo cho du

khách."

"Ồ?" Anh hơi lạnh nhạt.

"Khuyên du khách không nên mua đồ của bọn trẻ, nói như vậy sẽ

khiến chúng thấy tiền rất dễ kiếm, không chịu lo học hành."

"Lòng thương hại tràn đầy không phải chuyện tốt." Anh nói.

Chu Dao nhìn thấy hàng rau quả, lại đặt ra câu hỏi: "Thực phẩm trong

khách sạn anh giải quyết như thế nào? Cử người xuống mua à?"

"Mấy hộ nông dân gần đó đưa thẳng đến khách sạn."

Chu Dao kinh ngạc: "Tôi tưởng là trên núi ngăn cách với nhân thế

đấy."

"Không có nơi nào thật sự ngăn cách với nhân thế cả." Lạc Dịch nói,

"Ngọn núi này có mười mấy thôn làng, du khách không biết mà thôi. Cô
cảm thấy hứng thú với bản làng địa phương thì có thể đi thăm thú, người
nơi đó thuần phác lắm."

"Anh đưa tôi đi à?" Chu Dao thuận lợi bắt mối.

Lạc Dịch không đáp lời, chắc là đang nghĩ sao tự nhiên anh lại đào hố

chôn mình thế này.

Dòng người phía trước đã thưa hơn, xe moto có thể chạy được. Giao

thông dần dần thuận lợi, tốc độ xe đang tăng lên thì một đứa bé đột ngột lao
ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.