VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 19

Đứa vé vùng vẫy thức dậy. Các cậu bé nhìn chằm chằm say mê. Không ai
trong chúng từng nhớ về việc ở gần bất kỳ thứ gì nhỏ bé như thế.

“Thằng bé đầy những nếp nhăn khi cứ vặn vẹo gương mặt của mình như
thế.” Douglas thì thầm với một cái khịt mũi. “Nó là một đồ khốn nhỏ bé
xinh xắn, đúng không?”

Cole gật đầu rồi quay lại với Adam. “Bây giờ anh là đại ca, Adam. Anh phải
thay tã.”

Người lớn nhất không rũ bỏ trách nhiệm. Cậu lấy một hơi thở sâu, nhăn mặt,
rồi trượt đôi bàn tay bên dưới cánh tay của đứa bé và chầm chậm nhấc nó ra
khỏi giỏ.

Đứa bé mở mắt. Trong ánh sáng của ngọn đuốc Travis đang giơ cao, bọn
nhóc có thể thấy chúng xanh ngắt như thế nào. “Nó có thể là em trai nhỏ của
mày đấy Cole. Cả hai đều có chính xác cùng màu mắt.” Đôi cánh tay của
Adam giơ thẳng ra phía trước. Cậu có một biểu hiện đau đớn trên gương
mặt. Mồ hôi tụ trên vầng trán cậu. Rõ ràng cậu hoảng sợ với việc giữ một
đứa bé sơ sinh. Cậu không biết cần ôm chặt bao nhiêu là đủ, và Chúa giúp
cậu nếu anh bạn bé nhỏ này bắt đầu khóc. Cậu không biết mình sẽ làm gì.

Với tiếng thì thầm khàn khan, cậu yêu cầu Cole vui lòng nhấc chiếc áo dài
và cởi tã.

“Sao lại là tao chứ?” Cole phàn nàn.

“Travis đang giữ đuốc và Douglas không đủ xa để với vòng qua cánh tay
tao.” Adam trả lời. “Nhanh lên nào. Nó sắp vặn vẹo lần nữa rồi kìa. Tao sợ
là sẽ làm rớt nó. Nó quá nhẹ, cứ như đang giữ không khí ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.