VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 17

“Chúng ta không thể đặt tên đứa bé theo tên của một trong chúng ta được,”
Travis nói. “Chúng ta sẽ đánh nhau về điều đó mất thôi.”

Cole và Douglas cuối cùng cũng đồng ý với Travis. “Được rồi.” Cole nói.
“Cái tên phải là thứ gì đó nghe thật sự quan trọng.”

“Tên của cha tao là Andrew.” Douglas cắt ngang.

“Thì sao?” Cole hỏi. “Ông ấy đã vứt bỏ mày ở trại mồ côi sau khi mẹ mày
chết, đúng không?”

“Phải.” Douglas thú nhận, đầu cậu cúi gằm.

“Chúng ta sẽ không đặt tên anh bạn nhỏ này theo tên của người sẽ ném một
đứa trẻ đi. Điều đó không đúng đắn. Chúng ta có những chuẩn mực, đúng
không? Đứa bé này đã bị ném vào đống rác rồi. Không cần nhắc nhở thằng
bé bằng tên của cha mày treo lơ lửng trên đầu nữa đâu. Tao nói chúng ta gọi
nó là Sydney, theo tên anh bạn kỳ lạ, người đã từng chạy những con số bên
trên phố Summit. Ông ta là một tay thật sự ghê gớm, anh chàng Sydney này
ấy. Mày nhớ ông ta, đúng không, Douglas?” Cole hỏi.

“Tao nhớ rõ ông ta.” Douglas đáp. “Ông ta rất được tôn trọng.”

“Mày nhớ đúng đấy.” Cole nói. “Và ông ta đã chết vì nguyên nhân thông
thường. Điều đó quan trọng đúng không? Chẳng ai rình rập và làm hại ông
ta hết.”

“Em thích âm thanh của cái tên.” Travis cắt ngang. “Chúng ta hãy biểu
quyết cho nó nào.”

Douglas giơ bàn tay phải lên. Nó phủ đầy cáu ghét và bùn đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.