VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 249

“Dĩ nhiên không. Thành thật mà nói, Eleanor, chúng tôi không phải là những
kẻ man rợ. Tôi sẽ ra ngoài trước khi tôi ngất xỉu đây.”

“Trời ở đây thật nóng, đúng không?”

Mary Rose với tay đến then cài cửa. “Bạn sẽ khoan hoà với mọi người, đúng
không?” Cô sẽ không yêu cầu lời hứa nếu cô không biết chính xác những gì
bạn cô có thể làm. “Bạn không dám thử làm bất kỳ điều vô lý nào của bạn
với các anh trai của tôi đâu. Họ sẽ không dung thứ cho điều đó.”

“Điều vô lý nào?”

“Bạn biết tôi muốn nói về điều gi mà.”

“Cho tôi một ví dụ đi.”

“Vẻ khinh khỉnh mà bạn làm với mọi người ấy,” Mary Rose nói, “và…”

“Ồ, được rồi. Tôi sẽ tử tế. Thánh thần ơi, tôi chỉ mong là tôi biết cách.”

Mary Rose cũng đang tự hỏi điều tương tự. Cuối cùng cô mở cửa và cố bước
ra bên ngoài. Sức nóng đã khiến cô kiệt sức, và bước vào trong không khí
trong lành thì khoan khoái dễ chịu như khi uống một cốc nước mát lạnh sau
một ngày làm việc trong vườn.

Cánh cửa đập vào Harrison, Anh đang đứng cạnh đó, đợi để xem liệu Mary
Rose có cần đến sự trợ giúp của anh không. Anh đã đưa tay và giúp cô bước
xuống đất.

Anh trông có vẻ lo lắng. Cô mỉm cười để anh biết mọi thứ vẫn ổn. Cô vẫn
đang giữ khẩu súng của Eleanor trong tay, nhưng giữ cho mũi súng chỉa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.