VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 363

mình là trung tâm. Đức Chúa Trời ơi, anh là một kẻ vô lại. Trước đây, cô
chưa bao giờ trải nghiệm qua niềm đam mê nguyên sơ này, cách cô đáp lại
anh là bằng chứng của sự thật đó, và nhu cầu bừng cháy bên trong cô hẳn đã
khiến cô sợ hãi.

"Danh dự của em thì có liên quan gì? Anh nói anh đã dừng lại vì em yêu cầu
anh dừng lại mà."

Anh thở dài. Anh không thể tin anh phải nói với cô. "Em yêu, em đã gần bị
tước đoạt sự trong trắng và danh dự. Chỉ thêm đôi phút nữa thôi và anh sẽ đã
làm thế rồi".

Không phải là những gì anh nói mà là cách anh nói những lời ấy mới dịu
dàng làm sao. Giọng nói của anh nhẹ nhàng hơn, văn minh hơn. Và gần như
đầy yêu thương. Cô thả lỏng vai theo bản năng và ngừng siết chặt đôi bàn
tay.

"Vậy, đó là lý do tại sao anh tức giận ư?"

"Phải."

Cô hít một hơi thở sâu. "Em mạn phép có ý kiến khác với anh."

"Em sao?" Sự giận dữ bất ngờ trong giọng cô khiến anh mỉm cười. Đó
không phải là phản ứng mà cô đang tìm kiếm.

"Anh đang rất thiển cận và gia trưởng về điều này, đúng không?

“Anh không tin là anh đã như thế.”

"Vậy thì em sẽ soi sáng cho anh. Anh hầu như không chiếm đoạt bất cứ thứ
gì, em đã có thể trao tặng anh sự trinh trắng và danh dự của em. Em đã chọn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.