VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 40

khi Eleanor rời khỏi. Bà ấy đã không nói với em điều gì nhưng bà ấy mím
môi lại, và bà ấy chỉ làm điều đó khi thật sự phẫn nộ vì điều gì đó. Cha của
Eleanor đã hiến tặng một số tiền lớn để cô giáo có thể xây dựng một ký túc
xá nữa. Bà ấy bảo em bây giờ tất cả sẽ không còn. Anh có biết bà ấy nói gì
không?”

“Không. Gì?”

“Bà ấy nói rằng bà ấy đã bị lừa bịp. Anh cho rằng bà ấy có ý gì với điều
đó?”

“Có thể là bất kỳ điều gì.”

“Ngay đêm trước khi Eleanor rời đi, em đã bảo bạn ấy rằng nếu bạn ấy có
bao giờ cần đến em, tất cả những gì bạn ấy phải làm là đến Rosehill*.”

(*Đồi hồng)

“Tại sao em nói với cô ta điều đó?” Cole hỏi.

“Bạn ấy quá đáng thương, khóc như một đứa trẻ,” Mary Rose giải thích.
“Dù vậy, em sẽ không lo lắng về việc bạn ấy sẽ xuất hiện ở nông trại đâu. Ở
đó quá thiếu văn minh đối với bạn ấy. Bạn ấy rất thời thượng mà. Nhưng
bạn ấy đã làm tổn thương cảm giác của em khi không nói tạm biệt. Em là
người bạn duy nhất của bạn ấy, sau tất cả. Dù vậy, em đã không phải là một
người bạn tốt, đúng không?”

“Tại sao em nghĩ là em không phải?”

“Anh biết tại sao mà,” Cô đáp. “Em đã kể những câu chuyện về bạn ấy và
điều đó chẳng tử tế chút nào hết. Bạn bè thì không nên kể về nhau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.