VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 419

"Tôi vẫn sẽ bị đổ lỗi cho điều này, phải không?"

"Yes, Sir, chắc chắn là vậy." Cole cười sau khi trả lời theo cung cách giống y
như Dooley. "Nếu Mary Rose phát hiện ra trước khi tôi đưa Eleanor trở lại,
đó là lỗi của cậu."

"Làm sao anh biết?" Harrison hỏi.

"Đó là kế hoạch của cậu cơ mà."

"Mary Rose có thể không tìm ra," Travis gợi ý từ ngưỡng cửa.

"Tôi đã hành động với niềm tin tốt đẹp", Harrison lập luận.

"Con bé sẽ tìm ra tất cả", Douglas tiên đoán. "Con bé sẽ thực sự nghi ngờ
trong một vài ngày nếu Eleanor không đi xuống cầu thang. Tôi nghĩ Mary
Rose giữ sự bực bội với cô ta cho đến khoảng thứ sáu. Rồi con bé sẽ bắt đầu
đặt câu hỏi."

"Anh định để Eleanor trên núi suốt thời gian đó hả?" Harrison hỏi Cole.

"Tôi không tin Ghost có thể làm điều đó lâu đến thế. Tôi hẳn phải đưa thêm
một đồng đô la nữa để ngăn ông ấy khỏi dở chứng. Cậu sẵn sàng cho tôi
mượn chứ, Cole?"

"Chắc chắn, Dooley," Cole đồng ý.

"Đây là bia của ông, Dooley," Travis nói. Anh đưa chai cho người đàn
ông. "Nói đi, không phải là Ghost đang đi xuống đường mòn kia sao?"

Harrison đứng dậy. Anh chấp nhận điều không tránh khỏi. Anh sẽ phải đi
tìm Eleanor.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.