VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 467

"Phải."

"Cô ta đã đứng sẵn ở đó, trên góc phố, chờ đợi hắn ta?"

"Phải."

"Còn người lái xe thì sao? Anh có nhìn qua ông ta không?"

"Không, khi tôi nhìn thấy cái phong bì, tôi để mắt tới nó. Cô ta đã cất nó vào
trong túi áo khoác của mình. Người đàn ông bước vào trong xe và rời đi. Cô
ta đợi cho đến khi ông ta ra khỏi tầm nhìn rồi bắt đầu nhìn quanh để tìm chỗ
tống khứ Mary Rose. Cô ta đã chọn con hẻm của chúng tôi. Cô ta chạy vào
trong đó, ném cái giỏ, và sau đó bỏ đi. Tôi đợi cho đến khi cô ta đến góc phố
một lần nữa, huýt sáo thu hút sự chú ý của Adam để anh ấy chú ý đến cái
giỏ, rồi đuổi theo cô ta. Tôi lấy phong bì ra khỏi túi của cô ta ngay khi cô ta
lên chuyến tàu nửa đêm."

Harrison tựa vào lưng ghế. Mắt anh chuyển thành lạnh lẽo bởi cơn thịnh nộ.

Cole quan sát anh chăm chú. "Cậu có biết người đàn ông đó là ai không?"

Harrison gật đầu. "Tôi nghĩ thế. Tôi sẽ phải chắc chắn trước."

"Ông ta vẫn còn sống chứ?" Douglas hỏi.

"Phải ... nếu ông ta là kẻ đó, thì phải, ông ta vẫn còn sống."

"Cậu có theo sau gã thổ dân của cậu theo cách chúng tôi đã làm
không?" Cole hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.