VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 518

Anh đột ngột kéo người ra khỏi cô. Hơi thở của anh tả tơi và rời rạc. Tất cả
các dây thần kinh trong cơ thể của anh đều hét lên đòi hoàn thành. Anh rùng
mình phản ứng với nhu cầu cuồng nhiệt đang tuôn chảy qua anh và nghiến
chặt hàm khi anh âm thầm cố gắng tách bản thân cách xa khỏi cô.

Cô cảm thấy như thể chiếc neo của cô vừa bị tách khỏi cô. Sức mạnh của cô
đã bỏ rơi cô, và cô đổ sập vào anh, run rẩy với nhu cầu của chính mình.

Cô muốn anh vòng cánh tay anh quanh cô lần nữa và ôm cô thật chặt.

"Trở vào trong nhà đi."

Sự khắc nghiệt trong mệnh lệnh của anh đã cắt ngang sự mơ màng của
cô. Cô cố gắng hiểu. "Vào trong nhà? Em không muốn rời xa anh. Hãy hôn
em lần nữa đi. Em yêu anh, Harrison. Em muốn anh ôm em."

"Trở vào trong nhà."

Anh không đang ra lệnh cô rời khỏi, anh đang nói với cô. Cô hít một hơi thật
sâu và từ từ kéo tay ra khỏi anh.

Cô bối rối vì sự thay đổi đột ngột của anh. Cô đã làm điều gì đó sai chăng,
và nếu có thì đó là gì? Cô không đang ở trong trình trạng tốt để cố gắng tìm
ra bất cứ điều gì ngay bây giờ. Cô sẽ phải đợi cho đến sau đó, sau khi trái
tim cô ngừng đập như điên dại và cô có thể lấy được hơi thở của mình mà
không hổn hển, và rồi cô sẽ suy nghĩ thông suốt mọi thứ.

Tuy nhiên, anh sẽ không cần phải nói cô để anh lại một mình nữa. Dù sững
sờ thế nào, cô vẫn hiểu rõ ý nghĩa của từ ‘không’, ngay cả khi nó được che
dấu như một mệnh lệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.