VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 520

"Đừng để anh đợi nhé."

Ngày 4 tháng 5 năm 1867

Mama Rose kính mến,

Tất cả chúng con đều đau lòng sau khi chúng con đọc thư của má. Chúng
con có hàng trăm câu hỏi để hỏi má. Tại sao má không nói cho chúng con
biết những gì Livonia đã làm sớm hơn? Má không nên phải lo lắng một
mình. Bây giờ chúng con là gia đình của má, và má không nên giấu chúng
con bất cứ điều gì.

Livonia đã tống tiền để má ở lại với bà ta bao lâu rồi? Vâng, chúng con biết
và chúng con hiểu người phụ nữ lớn tuổi ấy sợ hãi như thế nào. Bị mù thật
là khủng khiếp, dĩ nhiên, và gánh nặng với hai người con trai tự cho mình là
trung tâm, những kẻ đang cố gắng bán mọi thứ không thông qua bà ấy, cũng
thật đáng sợ, nhưng, Mama Rose à, không có gánh nặng nào của bà ấy có
thể biện minh cho những gì bà ấy đang làm với má.

Má có thực sự tin là bà ấy sẽ nói với con trai của mình rằng Adam đã giết
cha của họ không hay bà ấy chỉ đang lừa gạt? Bà ấy hoàn toàn quên là anh
ấy đang cố gắng bảo vệ má và Livonia khỏi cơn thịnh nộ của người chủ rồi
sao? Có nhớ tất cả những lần ông ta đã đánh bà ấy không? Livonia chắc
chắn đã chịu đau khổ, nhưng không gì trong những điều đã xảy ra với bà ấy
có thể làm cho tội lỗi của bà ấy khi chống lại má dễ dàng chịu đựng hơn cho
chúng con. Lincoln đã muốn má được giải phóng, và hàng ngàn thanh niên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.