VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 553

"Em không cám dỗ anh. Em an ủi anh. Có một sự khác biệt."

"Em trần trụi trong vòng tay anh, Mary Rose ... Vì vậy ..."

"Em đang cám dỗ anh."

"Phải."

Cô thở dài và áp má vào làn da ấm áp ấy.

“Em hiểu điều gì đang xảy ra với anh, Harrison. Bây giờ anh đang ân hận.
Em hiểu mà, Harrison, và đó là lý do tại sao em đang cố gắng an ủi anh. Anh
không phải cảm thấy tội lỗi thêm nữa đâu.”

Anh trở nên hoàn toàn bất động. "Chính xác anh được cho là phải ân hận về
điều gì?"

"Hành động hớ hênh… của chúng ta."

"Cái gì của chúng ta cơ?"

Sự bình tĩnh trong giọng nói che giấu sự tức giận của anh. Anh từ chối
không tin vào những gì anh vừa nghe. Cô sẽ phải nói lại lần nữa, chỉ để
thuyết phục anh.

"Sự vô tâm của chúng ta."

Cô cảm thấy hơi thở hít vào thật sâu của anh. Phản ứng nên là một cảnh báo
về cơn giận đang đến. Anh cũng siết chặt cánh tay quanh eo cô.

Cô vẫn chưa chuẩn bị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.