VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 572

Em trai anh gật đầu. Douglas lắc đầu. "Chú nên cảm thấy xấu hổ vì lừa gạt
Eleanor. Adam, đừng mang trà lên cho đến khi em đi và lấy một ít bột đặc
biệt của em. Em muốn đặt một thìa cà phê đầy vào cốc đầu tiên. Em thật sự
ước anh đừng nói với người phụ nữ rằng phàn nàn cũng không sao. Cô ta
đang cực kỳ khó chịu trên lầu. Mary Rose cũng đang lãnh đủ tất cả những
buồn phiền. Con bé đổ lỗi cho bản thân về cơn sốt của Eleanor và liên tục
nài xin cô ấy tha thứ cho mình vì đã ích kỷ. Em gái của chúng ta gần đây trở
nên quá xúc động," anh thêm vào với một cái nhìn đầy ngụ ý về hướng
Harrison. "Em nghĩ con bé có thể bị bệnh tương tự rồi. Con bé đã không ăn
một miếng nào trong bữa ăn tối, và cũng không nhìn Harrison một lần nào.
Em đã để ý."

"Em cũng chú ý," Cole xen vào.

"Có thể chúng ta nên hoãn cuộc nói chuyện cho đến khi Mary Rose cảm
thấy tốt hơn chăng", Travis gợi ý.

"Không." Harrison gắt lên lời phủ nhận bằng một giọng kiên quyết.

Adam gật đầu đồng ý. "Chúng ta trì hoãn những gì chúng ta sợ hãi," ông nói
với các em trai. “Anh đã bỏ ra một ngày để tra hỏi Harrison về gia đình
Elliott. Cậu ấy đã trao cho anh lời cam đoan rằng cậu ấy sẽ chăm lo cho con
bé. Tuy nhiên, anh không nghĩ con bé nên đi cùng Harrison. Có lẽ tốt hơn
nên để em ấy ở lại đây với chúng ta lâu hơn một chút, cho đến khi em ấy có
thời gian thích ứng với ý nghĩ về việc có một gia đình ở nước Anh."

Harrison muốn tranh cãi với Adam nhưng quyết định giữ im lặng lúc
này. Anh cáo lỗi rời khỏi bàn và đi ra ngoài để ngồi trên hiên nhà.

Adam đi theo anh. Ông ngồi xuống ghế cạnh Harrison và duỗi chân dài ra
phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.