VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 576

Câu hỏi làm anh nổi giận. Anh nâng cằm cô lên và buộc cô phải nhìn anh.

"Em yêu, không, anh không hề hối tiếc chút nào. Nếu anh có thể, anh sẽ làm
tình với em ngay lúc này. Chúa ơi, anh muốn em quá chừng."

Những giọt lệ đầy ắp trong mắt cô. "Em cũng muốn anh," cô thì thầm. "Em
ước chi em từng trải hơn. Em không tiếc về những gì đã xảy ra. Em chỉ
không thích cảm giác dễ bị tổn thương thôi, Harrison." Hoặc cảm thấy mình
bị bỏ rơi, cô lặng lẽ thêm vào.

"Tại sao em cho rằng em cảm thấy dễ bị tổn thương?"

"Anh sắp bỏ đi, chết tiệt điều đó.”

"Em sẽ đến nước Anh, Mary Rose. Đó chỉ là một sự chia xa ngắn ngủi thôi.
Em đã không lắng nghe anh tối hôm qua sao? Anh sẽ không bao giờ từ bỏ
em. Bây giở em thuộc về anh rồi.”

Anh cúi xuống và đòi hỏi miệng cô một nụ hôn dài, nồng nàn. Cô vòng tay
quanh cổ anh và hôn lại anh bằng tất cả tình yêu và nỗi tuyệt vọng mà cô
cảm thấy trong lòng mình.

Cuối cùng, khi nụ hôn kết thúc, cô chỉ vừa vặn có thể thở được. Cô vùi đầu
vào dưới cằm anh và lắng nghe tiếng thở dốc của anh.

"Em yêu anh, Harrison."

"Anh biết em yêu anh, baby." Anh xoa lưng cô, yêu cảm giác cô áp sát vào
anh.

"Chúng ta còn có tối nay thôi. Hãy làm tình với em lần nữa nhé?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.