VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 575

"Phải.”

Cô đợi anh cho cô biết lý do anh rời đi đột ngột như vậy, nhưng anh không
nói một lời nào.

Anh đã cảnh báo cô rồi. Cô nhắc nhở bản thân sự thật đó một lần nữa, và
điều đó vẫn không giúp ích được gì cho cô. Cô không rời mắt khỏi anh. Ánh
trăng đã làm dịu đi vẻ mặt ảm đạm của anh. Cô muốn anh ôm cô vào trong
vòng tay anh và an ủi cô. Bây giờ cô đã rất đau khổ và biết rằng chỉ còn vài
phút trước khi cô bắt đầu khóc, nhưng, Chúa ơi, cô đã tan nát cõi lòng để có
thể lo lắng về nước mắt lúc này.

"Anh đã cố chuẩn bị cho em, đúng không? Anh đã nói với em rằng anh phải
ra đi. Em chỉ hy vọng nó sẽ không quá sớm. Anh sắp ra đi bây giờ vì bức
điện tín anh nhận được sao?"

Anh lắc đầu. "Không, bức điện tín liên quan đến một vấn đề tài chính. Mary
Rose, đến gần anh nào."

Anh dang tay cho cô ngay khi anh đưa ra lời yêu cầu dịu dàng. Anh kéo cô
xuống trên lòng anh và vòng tay quanh eo cô.

"Em ổn chứ?" Giọng anh là một tiếng thì thầm khàn khàn. Cô không trả lời
anh ngay. Làm sao cô có thể ổn được chứ? Anh sắp ra đi, vì Chúa. Anh
không nhận ra anh đang sắp mang trái tim cô theo cùng sao?

"Anh biết anh đã làm đau em tối qua."

"Hôm nay em chỉ hơi nhạy cảm một chút", cô thì thầm. "Anh có hối tiếc
rằng chúng ta đã ngủ cùng nhau không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.