VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 594

"Tôi nhận ra rằng cậu muốn dành cả đêm với cô dâu của mình, Harrison,
nhưng có một vấn đề tôi muốn hỏi ý kiến của cậu, với tư cách cậu là một
luật sư và mọi thứ. Cậu có thể chia sẻ với tôi một vài phút trong thư viện
không?"

Thẩm phán Burns đã đưa ra yêu cầu từ dưới bậc thang cuối cùng. Harrison
không thể từ chối lời yêu cầu, dĩ nhiên; mặc dù, với tất cả sự trung thực,
điều cuối cùng anh muốn làm bây giờ là nói về các vấn đề pháp lý. Anh
muốn có Mary Rose khoả thân lần nữa.

Tuy nhiên, cô sẽ phải chờ đợi. Anh nháy mắt với cô dâu của mình và đi theo
vị thẩm phán vào thư viện.

Thẩm phán là một người hút thuốc tẩu. Ông phải mất một thời gian dài để
thắp một ngọn lửa thích hợp, rồi dựa lưng vào ghế của Adam và mỉm cười
với Harrison. Ông ra hiệu cho anh lấy chiếc ghế khác.

"Đây là gia đình kỳ quái nhất mà tôi từng gặp, và bây giờ cậu đã kết hôn và
trở thành gia đình của họ, tôi đoán cậu hẳn cũng rất đặc biệt, có phải không,
Harrison?"

"Tôi đoán thế," Harrison đồng ý. "Tất cả bọn họ đều là những người đàn ông
tốt, Thẩm phán, và họ chắc chắn là một gia đình. Các anh em trai đã làm
việc chăm chỉ vì em gái của mình."

"Belle ngọt ngào cũng góp một tay trong đó. Cô ấy đã may váy áo cho Mary
Rose, tôi không nhớ nhiều về cô bé khi còn là một đứa trẻ. Khi tôi gọi cho
Belle, đó thường là vào buổi tối và dĩ nhiên là đứa trẻ đã về nhà nơi cô bé
thuộc về. Dù thế tôi vẫn nhớ về một nùi tóc xoăn. Cô bé vẫn còn rất nhiều
thứ đó, đúng không? Cậu có yêu cô ấy khốc liệt như cậu nên làm không? "

"Vâng, thưa ông, tôi có."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.