VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 60

“Tôi đã lấy một kỳ nghỉ tạm thời.”

“Vậy cậu có thể kết thúc bằng việc ở lại đây. Đó không phải là một cách
sao?”

“Tôi đoán là tôi có thể.”

“Tôi nói cậu nên ở lại.” Billie tuyên bố. “Đừng làm việc cho bất kỳ ai ngoại
trừ bản thân. Đó là cách của chúng tôi. Cậu không cần phải trả lời bất kỳ ai
hết.”

“Cậu có phiền trả lời một câu hỏi về luật pháp không?” Ghost hỏi,

“Ông muốn biết điều gì?”

“Tôi đang nghĩ rất lung về việc ăn cắp một con ngựa,” Ghost thông báo.
Ông đứng dậy và đi đến chiếc bàn. “Kẻ mà tôi đang nghĩ về việc cướp bóc
ấy đã đánh cắp người phụ nữ của tôi nhiều năm trước, vì thế, theo quan điểm
của tôi, tôi thật sự không làm điều gì sai. Luật pháp đứng về phía tôi, đúng
không?”

Harrison dựa lựng vào ghế. Anh kềm bản thân lại trước khi mỉm cười. Câu
hỏi thật thú vị, nhưng anh không muốn Ghost nghĩ anh đang cười ông ta.

“Rất tiếc đã làm ông thất vọng,” anh nói. “Lòng kiêu hãnh có thể đứng về
phía ông, nhưng luật pháp thì không.”

Dooley vỗ bàn tay xuống mặt bàn và buột ra một tràng cười khác. “Đó là
những gì tôi đã bảo ông ta,” Ông loan báo bằng một giọng gần như hét.
“Lòng kiêu hãnh sẽ khiến ông bị treo cổ bởi bọn dân vệ nếu ông ăn cắp con
ngựa của Lloyd.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.