VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 58

“Harrison.” Anh trả lời. “Tên tôi là Harrison MacDonald.”

“Anh có một cái tên là một cái họ, đúng không?” Dooley nhận xét. “Anh có
thấy bị xúc phạm nếu tôi gọi anh là Harrison không, hay anh muốn được gọi
là MacDonald?”

“Hãy gọi tôi là Harrison.”

“Đoán là nên thế nếu anh sẽ cư trú ở đây. Anh khiến bản thân thật sự khác
biệt với giọng mũi trong ngữ âm của mình,” Ông ta thêm vào, rồi lật đật giơ
hai tay lên cao. “Tôi không có ý định xúc phạm anh. Tôi chỉ đang tự hỏi anh
đến từ đâu thôi.”

“California chăng?” Henry đoán.

“Tôi đang nghĩ là Kentucky,” Ghost nói vọng đến.

Harrison lắc đầu. “Tôi được sinh ra ở Scotland và lớn lên ở nước Anh,” Anh
trả lời. “Bên kia đại dương.” Anh nói thêm, phòng trường hợp họ không biết
những đất nước đó ở đâu.

“Thị trấn có thể cần một luật sư,” Billie xen vào. “Chúng tôi không có bất
kỳ ai như thế ở quanh đây. Nếu Adam Clayborne không biết câu trả lời,
chúng tôi phải đi đến Hammond để tìm kiếm sự giúp đỡ. Thẩm phán treo cổ
Burns sẽ rất vui khi có anh ở quanh đây đấy. Ông ấy đã trở nên cáu kỉnh khi
phải làm việc với… ông ấy gọi chúng ta là gì nhỉ?” ông hỏi Dooley.

“Bọn thiển cận.”

“Đúng từ đó. Nếu anh hỏi tôi, luật pháp cực kỳ xảo quyệt. Có quá nhiều giấy
tờ để khai với chính phủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.