VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 609

Cô đột nhiên quá mệt mỏi để nghĩ về bất cứ điều gì. Dạ dày của cô cảm thấy
như đang bốc cháy, và tất cả những gì cô muốn làm là đi lên phòng, vào
trong giường, và giả vờ không điều gì cô vừa nghe được là sự thật. Giống
như những con đà điểu mà cô từng đọc, cô muốn vùi đầu vào cát và để cho
phần còn lại của thế giới chạy nhốn nháo mà không có cô.

Nước mắt chảy xuống trên mặt cô. Cole đưa cho cô khăn tay của mình trước
khi cô có thể yêu cầu nó. Chỉ Chúa mới biết đã bao nhiêu lần anh trai cô đã
nhìn thấy cô khóc trước đây. Cô không phải giấu họ bất cứ điều gì hoặc giả
vờ là người cô không phải.

Cô đứng dậy, chống hai bàn tay trên mặt bàn và hỏi: "Em có nên đi đến
London và trở thành một thành viên của một gia đình đầy những người lạ
mặt không? Các anh mong đợi điều gì từ em? Hãy nói với em điều gì các
anh cho là đúng để chắc chắn em sẽ làm như vậy."

"Chúng ta sẽ nói nhiều hơn về điều này vào ngày mai, sau khi em đã nghỉ
ngơi được một chút," Adam gợi ý.

"Harrison là gia đình của em bây giờ, Mary Rose. Em đã cưới cậu ta, nhớ
không? Em không ghét cậu ta, phải không nào?" Douglas hỏi.

Cô phải suy nghĩ về câu hỏi ấy một phút dài trước khi trả lời. "Không, em
không ghét anh ấy. Làm sao em có thể? Có vẻ như em thậm chí còn không
biết người đàn ông ấy. Ôi, Chúa ơi, Douglas, em đã kết hôn với một người
xa lạ. Em không biết điều gì là thật và điều là là không thật về anh ấy. Mọi
thứ chỉ là giả vờ sao? "

“Có vẻ là như vậy, Harrison đã có động cơ thầm kín,” Douglas lập luận,
“Nhưng sau khi em có thời gian để suy nghĩ về tình huống này, anh chắc
chắn em sẽ nhận ra ..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.