VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 672

"Nó lỗi thời đến vô vọng."

"Cháu đã trả một tài sản đẫm máu cho món đồ," cô lập luận.

Lillian thở hổn hển. Bàn tay bà chạm vào cổ họng. "Cháu không được nói
như thế, Victoria. Người ta chỉ đơn giản là không sử dụng từ" đẫm máu "trừ
phi là một người bình dân. Chúng ta phải bắt đầu tiến hành cải thiện cách cư
xử của cháu ngay lập tức. Chúng ta có rất nhiều việc phải làm trước khi giới
thiệu cháu với xã hội. Cháu không được quên cha của cháu là ai."

Cô không chắc cô của mình đang nói với cô điều gì, nhưng vẻ căng thẳng
trên mặt bà cho thấy điều đó rất quan trọng.

"Không, cháu sẽ không quên cha cháu là ai," cô đồng ý. "Tại sao cô không
tái hôn, thưa cô Lillian? Cô là một phụ nữ rất xinh đẹp. Nếu cô sống ở
Montana, cô sẽ bị theo đuổi bởi ít nhất mười người đàn ông trước khi thân
thể đáng yêu của cô vùi chôn trong lòng đất."

"Chúa nhân từ, nhóc con, đừng có hỗn xược thế chứ."

"Cháu không hỗn xược," Mary Rose đáp. "Chỉ trung thực thôi."

Lillian với tay lên để đảm bảo búi tóc của bà vẫn còn nguyên vẹn, rồi đứng
dậy. "Cháu sẽ phải nhớ giữ lại ý kiến của mình cho chính mình, Victoria.
Cháu nhất định sẽ làm người ta sốc nếu cháu nói ra những gì cháu nghĩ."

Đột nhiên Mary Rose nhận ra Lillian đã chấp nhận cô là con của anh trai bà.

"Cô không thể thay đổi suy nghĩ nhanh như thế, thưa cô" cô nhận xét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.