VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 762

chuyển đồ đạc cho anh.

Anh vừa mới đóng yên con ngựa màu đen khi ông già nói, "Từ sự vội vàng
của anh, tôi có thể thấy anh không muốn bỏ lỡ điều đó. Anh có thời gian,"
ông ta đảm bảo với anh. "Tôi sẽ không rời khỏi trong một vài giờ nữa, tôi sẽ
mang đồ đạc của anh xuống cho anh. Có thể kiếm được cho mình 20 đô la
còn hơn không."

"Adam Clayborne vô tội." Sau khi đưa ra tuyên bố, Harrison quăng mình lên
yên ngựa.

"Chẳng quan trọng gì. Anh ta là người da đen và hai người tố cáo anh ta là
da trắng. Clayborne sẽ bị treo cổ thôi."

Người đàn ông quay lại và nhận ra mình chỉ đang nói chuyện với không
khí. Harrison đã đi khỏi.

Anh cưỡi ngựa thẳng đến Blue Belle với tốc độ gãy cổ, vì anh đã sợ hãi điều
có thể đã xảy ra rồi. Anh phải kềm đà lao tới trước khi mất kiểm soát. Anh
chưa bao giờ nhìn thấy một đám đông hành quyết trước đây, nhưng anh đã
đọc đủ những miêu tả sống động về họ để gửi những cơn ớn lạnh sợ hãi bắn
dọc xuống cột sống của anh. Anh không biết sẽ làm gì để có thể cứu được
Adam, nhưng cầu Chúa phù hộ, anh sẽ tìm thấy điều gì đó. Bất kể có hợp
pháp hay không.

Harrison không cho phép mình nghĩ về Mary Rose và những gì cô hẳn đang
trải qua. Anh buộc bản thân phải tập trung suy nghĩ về Adam. Anh đã biết
rằng có điều gì đó ẩn khuất trong quá khứ của ông, nhưng Adam không nói
cho anh biết đó là gì.

Giết người sao? Anh không thể tưởng tượng người đàn ông ôn hoà ấy có thể
giết chết bất cứ ai mà không có nguyên nhân chính đáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.