VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 765

án. "Điều đó không công bằng. Gia đình tôi đợi ở bên ngoài, tôi đã hứa với
họ ..."

"Đóng cái miệng chết tiệt lại." Thẩm phán ra lệnh cho người vừa phàn
nàn. "Những gì tôi đã nói trước khi ông cố điêu ngoa đẩy tôi vào sự vội
vàng, Floyd Manning, là tôi có một chút vấn đề với giấy tờ pháp lý này. Luật
là luật, nhưng việc nói với tôi rằng tôi không có bất kỳ nguồn viện dẫn nào,
ái chà chà, điều đó khá là táo bạo khi được nói từ một người ngoài. Hãy để
tôi đặt ông lại đúng chỗ nhé. Tôi là luật ở đây. Tôi nói tiến hành và bây giờ
tôi nói rằng Adam Clayborne sẽ không được chuyển giao cho ông. Ông
muốn nhìn thấy anh ta bị treo cổ, vậy thì ông phải chờ đợi quanh đây để tìm
hiểu xem liệu anh ta có tội hay không."

"Nhưng, Thưa Thẩm phán, ở Nam Carolina ..." Manning bắt đầu.

"Chúng ta không đang ở Nam Carolina," tiếng la hét từ phía sau. "Tiếp tục
đi và xử ông ta ngay bây giờ, Thẩm phán. Đã gần giữa trưa rồi."

Thẩm phán trông như thể muốn bắn ai đó. Vì ông là người duy nhất có súng
trong phòng xử án này, ông đoán ông có thể làm chính xác điều đó nếu
người dân không ổn định sớm.

Ông liếc nhìn đám đông trước khi quay trở lại với tay luật sư thành thị với
những mối quan hệ hàng trăm năm. "Chúng ta đang ở trong một vùng lãnh
thổ, không phải là một bang, và như tôi đã nói với ông trước đây, tôi nói tiến
hành."

Mary Rose cúi đầu. Cô đang tuyệt vọng cố gắng không khóc. Sự tức giận
khiến cô run rẩy đến nỗi cánh tay cô nổi gai ốc ở mọi nơi. Liệu cơn ác mộng
này có bao giờ kết thúc? Các anh của cô đã hy vọng rằng Thẩm phán Burns
sẽ chuyển giao Adam về miền Nam. Họ đã dự định cướp anh ấy ra khỏi thị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.