VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 834

Adam đã bỏ qua một sự việc là anh đã đánh Adderley vào cằm. Đòn đánh đã
không gây tổn hại gì. Người đàn ông to lớn mà anh đang cố gắng ngăn cản
để cho Livonia được yên thậm chí còn không chùn bước khi anh đánh ông
ta. Bên cạnh đó, Harrison đã bảo anh giữ lại thông tin đó cho chính mình.

"Tôi có một câu hỏi cuối cùng để hỏi trước khi anh trở lại chiếc ghế của
mình, Adam. Vì sao Mẹ của anh đã không đến đây để sống cùng với tất cả
các anh sau khi chiến tranh đã kết thúc và tất cả các nô lệ đã được giải
phóng?"

"Mistress Livonia đã gần như mù lòa vào lúc đó và rất phụ thuộc vào mẹ tôi
vì mọi điều nhỏ nhặt Nếu ngài biết mẹ của tôi, ngài sẽ hiểu bà không thể
quay lưng lại người phụ nữ bất lực này. Bà đã ở lại để chăm sóc bà ấy."

"Livonia Adderley có hai con trai đang ngồi ở kia. Họ đã không giúp đỡ mẹ
của mình sao?"

"Không, thưa ngài, họ đã không."

"Được rồi, bây giờ anh có thể trở về chỗ."

Thẩm phán đợi cho đến khi Adam ngồi xuống bàn của mình trước khi ông
cho gọi nhân chứng kế tiếp. "Lionel Adderley, đến lượt ông điều trần. Hãy
ngồi xuống ghế. Tôi sẽ hỏi ông các câu hỏi khi chúng ta tiếp tục, và khi tôi
hỏi xong, sẽ đến lượt Harrison hỏi. Tất cả sự om xòm đang diễn ra ở cánh
cửa đó là gì thế, Dooley?" Ông quát lớn.

"Đó là cô Blue Belle, thưa Thẩm phán. Cô ấy nói ngài đã bảo rằng cô ấy có
thể đi vào."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.