VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 851

Khuôn mặt của Lionel đỏ như củ cà rốt khi ông ta ngồi lên ghế. Ông ta trông
có vẻ sưng sỉa và tức giận.

"Ông đã nói dối với tôi, với Thẩm phán Burns, và với bồi thẩm đoàn, Lionel
Adderley. Ông cũng đã nói dối nhiều hơn một lần. Tôi đã hỏi cụ thể rằng
liệu ông có ép buộc mẹ ông ký vào văn bản hay không. Cả hai lần ông đều
nói với tôi rằng ông đã không.”

"Tôi đã không ép buộc bà ấy. Tôi chỉ đơn thuần giúp bà ấy nhìn thấy sự
đúng đắn trong việc nói lên sự thật."

"Bằng cách đập vỡ gần như mọi cái xương của bà ấy sao?" Harrison hét
lên. "Điều đó đang giúp ích được cho bà ấy chứ?" Harrison lắc đầu ghê
tởm. "Tôi không có thêm câu hỏi nào nữa."

Lionel trừng mắt nhìn bồi thẩm đoàn một cách ngu ngốc trên đường trở lại
ghế của mình. Harrison gọi Reginald lên bục nhân chứng kế tiếp. Anh đã
không hỏi em trai một cách nhẹ nhàng. Anh đòi hỏi, thúc ép và có phần đe
dọa. Anh nghiêng xuống gần khuôn mặt của Reginald khi anh hoàn chỉnh
việc đào bới từ hắn những gì anh cần, và nói với người đàn ông những gì
anh nghĩ về hắn.

Sau đó anh đã thải hồi Reginald.

Bây giờ đã đến thời điểm kết luận của anh. Anh đặt mình ngay phía trước
ban bồi thẩm, chỉ đủ xa để không một ai trong số sáu người ở hàng đầu tiên
phải giãn ra để nhìn anh. “Bằng chứng là xác đáng. Adam Clayborne đã
được thanh minh cho cáo buộc giết người bởi hai nhân chứng. Lionel và
Reginal Adderley đã đến với cộng đồng của chúng ta và chỉ ngón tay của họ
vào Adam như một tội phạm. Họ là những người bên ngoài, và vì thế họ tin
là họ biết tốt hơn những người dân thôn dã đơn giản, dốt nát như chúng ta.
Adam không phải là một người bên ngoài. Anh ấy là một trong chúng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.