traách nhiïåm, nöî lûåc caá nhên, chñ tiïën thuã, thaái àöå khöng
chuân bûúác trûúác khoá khùn vaâ tinh thêìn àöìng àöåi.
Khöng coá möåt cöng thûác naâo coá thïí giuáp baån trúã thaânh
nhaâ laänh àaåo gioãi. Tuy nhiïn, ai cuäng coá thïí reân luyïån khaã
nùng naây bùçng caách quan saát, hoåc hoãi tûâ caác nhaâ laänh àaåo
nöíi tiïëng trïn thïë giúái. Sau khi baån tñch luäy àûúåc kyä nùng
laänh àaåo, baån cêìn thïí hiïån noá moåi luác moåi núi cho àïën khi
noá thêëm sêu vaâo tûâng thúá thõt cuãa baån, noá hiïån diïån trong
tûâng húi thúã, lúâi noái vaâ haânh àöång cuãa baån.”
VÒ SAO HOÅ THAÂNH CÖNG -
120