VI THẦN - Trang 102

VI THẦN

Công Tử Hoan Hỉ

www.dtv-ebook.com

Chương 7

“Các tiến sĩ lần này có vị tiểu công tử Thôi gia kia à?”

“Đúng, có hắn đó. Nhị giáp đệ lục danh.”

“Ôi trời, không phải nói là tài trí kiệt xuất, được xưng là Cố thái phó

thứ hai sao? Nhưng năm đó Cố thái phó là trạng nguyên đệ nhất giáp mà.”

“Ha ha, chuyện thế này… Một kẻ nhà cao cửa rộng, lại là người của

Thôi gia, mấy tên nịnh bợ còn ít à? Tài hoa, chẳng phải nói là được sao?”

“Chà… Thôi tiểu công tử, là Thôi tiểu công tử lúc trước ở kĩ viện

tranh giành tình nhân với người ta, bởi vì huyên náo quá ầm ĩ nên đã bị đưa
vào Kinh phủ, sau lại bị Thôi Minh Đường đại nhân đuổi ra khỏi nhà? Ôi,
nhân phẩm thế… Chậc chậc… Đúng là danh tiếng lẫy lừng [1]…”

Các tân khoa tiến sĩ vây thành vòng tròn cùng nhau nói cười, ta và

huynh là đồng hương, hai người bọn họ là đồng môn, ngu đệ ngưỡng mộ
đại danh hiền huynh đã lâu, văn chương của hiền đệ có thể gọi là nhất
tuyệt, chí hướng của ngu huynh… Thân mật thắm thiết như người một nhà.
Tên tiểu tốt ngày trước mình xem thường thi đỗ bảng nhãn thám hoa,
khuôn mặt rạng rỡ đắc ý biết bao, những lời nói trong quá khứ chẳng khác
nào giáng cho mình một cái tát. Thôi Minh Húc hậm hực trong lòng, chỉ
đơn giản đứng ở xa xa, không muốn nhập hội với bọn họ. Không may là lại
nghe thấy lời trò chuyện của đám quần thần đằng sau cây cột, nhức tai cũng
nhức lòng. Thế nhưng trên đại sảnh cung vàng điện ngọc không thể như
trong thư phòng Thôi gia, đám người đó mỗi một người đều là tiền bối của
hắn, mỗi một người hắn đều phải cúi đầu thi lễ gọi một tiếng “Đại nhân”,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.