VÌ THƯƠNG... - Trang 37

Vì được nuôi dạy như thế, nên tuy tôi có chính kiến cá nhân nhưng

cuối cùng cũng phải “hợp tác”, chấp nhận những áp đặt từ bên trên. Điều
này theo tôi là vô cùng có lợi trong cuộc đời sau này của một đứa trẻ. Mỗi
người đều được quyền nêu ý kiến, nhưng ý kiến cuối cùng thuộc về người
nào nắm vị trí cao hơn. Không được quyền phiền muộn, không được quyền
bức xúc. Vì người nắm vị trí cao hơn cũng chính là người phải chịu trách
nhiệm lớn hơn, chịu áp lực lớn hơn.

Với tinh thần biết nêu ý kiến nhưng dễ dàng tuân thủ theo lời người

nắm vị trí cao hơn, khi tôi đi du học xa gia đình và đi làm trong các công ty
lớn, tôi không bị rơi vào những cảm xúc tiêu cực. Tôi xem những ai lớn
tuổi hơn, có kinh nghiệm hơn, có vị trí cao hơn đều là những người như ba
mẹ mình. Họ chịu trách nhiệm lớn và có một tầm nhìn bao quát hơn. Họ có
quyền ra quyết định cuối cùng và mình chỉ nên tuân theo.

Nhờ ba mẹ cho tôi một nền giáo dục vừa làm bạn tâm tình vừa nghiêm

khắc dạy bảo, tôi học được cách nêu ý kiến cá nhân một cách ôn hòa và
cuối cùng là tôn trọng quyết định của người cấp cao hơn. Nhờ thế, tuổi thơ
của tôi không bao giờ phải giận dỗi, tuổi dậy thì không nổi loạn, ra đời đi
làm không bị thăng trầm nhiều. Cuộc sống cá nhân của tôi cũng ít rơi vào
cảnh sóng gió.

Trước ngày tôi làm đám cưới lúc xấp xỉ gần ba mươi tuổi rồi, mẹ tôi

nuối tiếc từ giờ không còn được “tâm sự đêm khuya” với tôi. Khi đưa dâu
về tới nhà chồng, quay về nhà ba tôi gọi điện thoại, hỏi mọi việc ổn không
rồi thổ lộ “Ba thương con lắm nhe!”. Sau này tôi nghe người trong gia đình
kể lại, hôm đó, khi gọi điện cho tôi xong, cúp máy xuống thì ba tôi ngồi
khóc ngon lành. Bị mọi người chọc, ba tôi chỉ nói “Con tôi, tôi nhớ, tôi
khóc!”. Mà nào tôi có lâm vào cảnh lấy chồng xa để phải “chiều chiều ra
đứng ngõ sau, trông về quê mẹ ruột đau chín chiều” gì cho cam. Nhà chồng
chỉ cách nhà tôi có hai mươi phút chạy xe.

Trong công việc viết lách, hai người bạn lớn của tôi cũng luôn đồng

hành. Cả hai chẳng bao giờ mở một lời động viên hay hỏi thăm “Sao lâu
quá không thấy con ra sách?”. Nhưng tôi biết ba mẹ tôi muốn tôi luôn viết
và ra sách đều đặn. Mỗi khi tôi có sách mới, mẹ tôi đều canh những buổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.