VICHIA MALEEV Ở NHÀ VÀ Ở TRƯỜNG - Trang 154

- Nếu ngày mai cậu không đi học thì chúng tớ sẽ kể cho cô Olga

Nikolaevna, - Igor tuyên bố.

- Thôi đi, các cậu sẽ thành bọn hớt lẻo! Siskin nói.

- Không, chúng tớ không hớt lẻo vì chúng tớ đã báo trước cho cậu rồi.

- Đấy, cứ thử mai không đi học mà xem, rồi cậu sẽ thấy! – Igor nói. Bỏ

học thế đủ rồi đấy. Đến lúc phải học rồi.

Lại có tiếng bước chân của ai đó, và tiếng gõ cửa. Thằng Siskin, đáng

lẽ phải chạy ra mở cửa thì lại phóng lên giường nhanh như con chuột. Tôi
mở cửa và trông thấy cô Olga Nikolaevna.

- Ô, cả tổ các em ở đây! – Cô vừa nói vừa đi vào phòng. Các em đến

thăm bạn ốm đấy à? Cả tổ im lặng, bởi vì không ai biết phải nói với cô thế
nào.

Thằng Siskin trố mắt nhìn cô giáo và lấy hết sức kéo chăn lên che mặt.

Cô Olga Nikolaevna đi đến bên giường.

- Em ốm đau thế nào, Siskin, em bị đau chỗ nào?

- Nó chẳng ốm đau gì hết, thưa cô Olga Nikolaevna. – Iura nói.

- Không ốm nghĩa là làm sao?

- Nó không ốm, thế thôi ạ!

Siskin hiểu ra rằng mọi việc thế là hỏng cả. Nó chui ra khỏi chăn, ngồi

ở mép giường, đầu cúi gằm nhìn xuống sàn nhà. Cô Olga Nikolaevna nhìn
cả tổ, rồi nhìn tôi và hỏi:

- Vichia, thế tại sao em lại nói với cô rằng Siskin ốm?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.