VICHIA MALEEV Ở NHÀ VÀ Ở TRƯỜNG - Trang 86

- Không, con không thích, bố ạ, - tôi nói. Con đã quyết tâm học giỏi

hơn rồi mà.

- Từ trước đến nay con toàn nói như thế.

- Không, từ trước đến nay là con nói thôi, nhưng bây giờ thì con quyết

tâm học tốt mà.

- Thôi được, hãy chờ xem quyết tâm của con ra sao.

Bố ký vào bảng điểm và không nói thêm lời nào nữa. Thậm chí tôi

cảm thấy tủi thân vì bố mắng ít thế. Có lẽ bố cho rằng chẳng còn gì để nói
chuyện với tôi, một khi tôi cứ chỉ hứa suông mà chẳng bao giờ chịu giữ lời.
Vì thế lần này tôi đã quyết phải chứng minh cho bố thấy tôi cũng có quyết
tâm, và bắt đầu học một cách chăm chỉ. Thế nhưng đáng tiếc là hôm đó cô
lại không cho bài về nhà môn số học, chứ nếu có thì tôi đã tự giải bài tập
rồi.

o O o

Sáng hôm sau tôi hỏi thăm thằng Siskin:

- Thế nào, có bị mẹ mắng vì điểm hai không?

- Có chứ! Cả dì Zina nữa. Giá dì cứ im thì hơn! Dì cũng chỉ toàn nói

không thôi mà: “Dì sẽ bắt cháu học hành tử tế!”. Thế dì ấy bắt thế nào chứ?
Cũng có lúc thì dì nói: “Nào, để dì bắt cháu học: Cứ buổi tối là dì sẽ kiểm
tra bài tập về nhà của cháu”. Thế rồi dì chỉ kiểm tra được một hay hai lần
thôi, còn lại thì ghi tên vào câu lạc bộ kịch nói của nhà máy ô tô ấy, và thế
là chẳng thấy bóng dì ở nhà nữa. “Mai dì sẽ kiểm tra bài”. Lần nào cũng
thế, mai cũng chẳng thấy kiểm tra gì hết. Nhưng rồi đột nhiên lại bảo: “Nào
đưa vở đây, xem bài về nhà thế nào nào”. Mà tớ thì đã quen không làm bài
tập vì chẳng có ai kiểm tra tớ mà. Nói tóm lại tối nào dì ấy cũng đi vắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.