VIÊN NGỌC CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 133

- Lão Hồng, mắt ông không tinh tường lắm! - Địch công nói giọng gay

gắt - Hãy quay về chỗ cũ và đừng làm ta phải ngừng lại!

Địch công hình như nghe thấy tiếng áo sột soạt của lão Hồng quay về

chiếc bàn tròn. Nhưng không phải, vì áo lão Hồng bằng bông, và tiếng ở
sau lưng Địch công lại là tiếng va chạm nhẹ nhàng của loại áo tơ lụa. Địch
công chăm chú nhìn ba người đối diện và biết rõ là họ không thế nhìn thấy
gì vì đầu Địch công che kín ngọn nến, và phía sau ông là cả một vùng tối
sẫm. Cần phải hành động gấp.

- Được rồi - Địch công tiếp - Ta không muốn nhấn mạnh đến sự sơ ý

lạnh lùng của tên sát nhân. Ta muốn nói với các ông một việc quan trọng
hơn. Tên sát nhân đã sử dụng Hạ Quảng, tên này khi rượu vào thì nói lộ ra
nhiều chuyện. Ta đã hỏi một tên ăn mày, cũng nghiện rượu như tên Hạ, nên
biết là chủ của tên Hạ, đôi khi còn sử dụng một tên khác, thuộc một tầng
lớp khác hẳn tên Hạ...

Địch công lại nghe thấy tiếng sột soạt của áo quần bằng lụa. Địch

công dự đoán là tai hoạ có thế đến từ phía phải, như vậy thì có thế nhận ra
kẻ tấn công và kịp thời tự vệ. Nhưng giờ đây, tiếng đó lại phát ra từ sau
lưng ông.

Ba vị khách nhận ra Địch công thay đổi nét mặt. Ông Biện, giọng

nghẹn lại, hỏi:

- Có chuyện gì vậy, thưa Đại nhân?... Thưa...

Một tiếng sấm to át lời nói tiếp của ông Biện. Trong ý nghĩ, Địch công

thấy cần phải đứng lên, vô hiệu hoá kẻ tấn công... Nhưng không... sự hiện
diện của hắn chưa đủ đế kết tội hắn. Nó có thế bịa ra lời giải thích là không
muốn ngăn trở cuộc họp... Cùng lúc đó, có gì đụng đậy trong tay áo Địch
công, ông quyết định vẫn thực hiện kế hoạch đã dự tính. Ông cũng chả chú
ý đến mồ hôi đầm đìa trên mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.