VIÊN NGỌC CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 160

nguyên nhân các hành động của họ, thì làm sao chúng ta lại dám dùng liều
những từ đó!

Rồi nhẹ nhàng nói:

- Tuy bà chỉ là một thần tượng do bàn tay con người tạo nên, nhưng lại

tượng trưng cho những điều mà chúng tôi chưa biết, những điều mà chúng
tôi chưa đủ khả năng vươn tới được. Vì vậy tôi xin kính cẩn cúi lạy bà.

Khi quay lại, Địch công nhìn thấy người bõ già đã quét dọn xong đang

bước đến gần. Cho tay vào ống tay áo đế tìm mấy đồng tiền, Địch công chỉ
thấy một thoi bạc. Ông lấy ra, nhìn thoi bạc một lúc, chìm đắm trong những
ý nghĩ buồn thảm. Đó là thoi bạc mà bà Diên Hương trả công ông bảo vệ bà
ta trên đường tới khu nhà hoang. Địch công đưa cho lão bõ già và nói:

- Cứ vào ngày mùng năm tháng năm, lão dùng số tiền này đế mua

hương hoa thắp một nén cho bà Diên Hương, vợ hai ông Khấu, đế hương
hồn bà được thanh thản.

Người bõ già nhận thoi bạc, kính cẩn cúi chào. Lão đến một bàn nhỏ,

mở quyến sổ to đặt trên bàn. Sau khi chấm mực chiếc bút lông cũ kỹ, lão
cúi xuống quyến sổ giấy vàng ố và ghi cấn thận tên bà Diên Hương cùng
ngày thắp hương.

Địch công xuống hết các bậc đá, cầm lấy cương ngựa do lão Hồng

đưa, và khi sắp lên yên, lại thấy người bõ già xuất hiện ở cửa ngôi miếu,
chiếc bút lông vẫn còn kẹp trong các ngón tay gầy guộc. Lão lắp bắp hỏi:

- Xin ông cho biết tên người đã góp công đức. Và nghề nghiệp ông ta

nữa?

Địch công quay đầu lại, nói gọn:

- Cứ ghi đơn giản: tên là Địch ở Phố Dương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.