VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 240

đổi trong công việc làm ăn nên gần như không dùng tới nữa, vì thế, đây trở
thành nơi để Tiền Hách và đám bạn tụ tập.

Có điều đêm nay bên trong biệt thự rất yên tĩnh, Tô Duy dạo một vòng bên
ngoài, rất nhanh đã tìm được chỗ thích hợp để nhảy vào.

Cậu đạp lên chỗ lồi ra trên tường mấy cái rồi bật lên, bám vào tường, xoay
người định giúp Thẩm Ngọc Thư, không ngờ động tác của hắn cũng rất uyển
chuyển nhẹ nhàng, gần như nhảy lên cùng một lúc với Tô Duy, ghé sát bên
cạnh cậu, quan sát tình hình bên trong.

Tô Duy có chút chấn động, không kìm được phải quan sát Thẩm Ngọc Thư
từ đầu đến chân. Thẩm Ngọc Thư vừa quan sát biệt thự vừa thấp giọng hỏi:
"Có phải cậu cảm thấy tôi có tố chất làm trộm không?"

Tô Duy ra sức gật đầu.

"Đó là vì từ nhỏ tôi đã thích trèo cây leo tường, độ cao này không làm khó
được tôi đâu."

"Leo cao rất đơn giản, có điều chúng ta phải ở chỗ này chờ đợi rất lâu, cậu
chịu đựng được sao?"

"Không thành vấn đề."

Góc mà Tô Duy lựa chọn rất tốt, gần đó không có đèn đường, bên cạnh còn
trồng mấy cây ngô đồng của Pháp, che khuất ánh trăng, cả hai núp trong
trong bóng cây, chỉ cần không phát ra tiếng động thì rất khó bị phát hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.