VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 273

"Vậy cậu có biết không được sự đồng ý của đương sự, tự tiện chụp lén xâm
phạm quyền chân dung của người khác, cũng là hành vi trái pháp luật
không?"

Vân Phi Dương ngớ ra vì câu hỏi, ngờ vực hỏi: "Có luật như vậy sao?"

Thẩm Ngọc Thư đi đến trước mặt Vân Phi Dương, đưa mắt nhìn cậu ta từ
đầu đến chân: "Nhìn quần áo cậu nhiều túi như vậy, số phim chụp lén nhất
định không chỉ là một cuộn đâu."

Vẻ mặt Vân Phi Dương cứng đờ, theo bản năng đưa tay che cái túi dưới góc
phải, hành vi giấu đầu hở đuôi này khiến Tô Duy cũng không biết nên sỉ vả
như thế nào cho phải, đang chuẩn bị ra đòn diệu thủ thì Vân Phi Dương xoay
người bỏ chạy, thoắt một cái đã chẳng thấy bóng dáng đâu.

Tô Duy kinh ngạc, nhìn theo bóng cậu ta, nói: "Tôi vừa phát hiện ra là
phóng viên và kẻ trộm có chung một điểm, đó chính là chạy siêu nhanh."

"Muốn đuổi theo không?"

"Hòa thượng chạy được nhưng miếu đứng yên, tên nhóc này để sau rồi tính,
chúng ta giải quyết vấn đề trước mắt đã." Tô Duy đem chiếc khăn tay thêu
hồ lô chìa ra trước mặt Thẩm Ngọc Thư, nói: "Có phát hiện mới."

"Ưm?"

Tô Duy thuật lại lời của Trần Nhã Vân, ánh mắt vốn tĩnh lặng của Thẩm
Ngọc Thư sáng dần lên, Tô Duy nhìn thấy phản ứng của hắn, một lần nữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.