VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 274

xác định người này quả nhiên biến thái, ở trong lòng hắn, mỹ nữ còn không
hấp dẫn bằng những vụ án kỳ lạ cổ quái.

"Thế nào? Có phát hiện ra vấn đề gì không?"

Kể xong sự tình, Tô Duy cười hì hì hỏi, Thẩm Ngọc Thư gật đầu thật mạnh,
tiến đến ôm chầm lấy Tô Duy, lại không ngừng vỗ vỗ lên vai cậu.

Chờ đến khi Tô Duy định thần lại, Thẩm Ngọc Thư đã lùi lại phía sau, xoay
người vội vàng đi về hướng ngược lại, dường như đã quên mất sự tồn tại của
cậu.

"Mình lại lần nữa có cảm giác bị đùa bỡn."

Một cái lá khô bay ngang qua mặt, vừa hợp với tâm trạng của Tô Duy lúc
này, có điều cậu rất nhanh đã phấn chấn trở lại, đuổi theo Thẩm Ngọc Thư,
hỏi: "Cậu định làm thế nào?"

"Cậu giúp tôi một chuyện."

"Được, nhưng tôi không giúp miễn phí đâu."

"Cậu còn nợ tôi tiền thuốc và tiền bộ quần áo."

"Chỗ đó cũng không đủ để trả thù lao cho tôi, cậu biết ở thời đại... À, ở quê
tôi, mức giá nhận ủy thác của tôi cao như thế nào không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.