VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 59

Bị đũa gắp vào thôi cũng lắm chuyện như thế, chả lẽ tên này bị bệnh sạch
sẽ?

Tô Duy đảo tròng mắt ngán ngẩm.

Thẩm Ngọc Thư không muốn ăn, cậu càng muốn bắt hắn ăn, đổi sang gắp
phần mỡ, nhất định nhét vào bát hắn, Thẩm Ngọc Thư tiếp tục chặn, hai đôi
đũa chạm nhau choang choác trên bàn, miếng thịt văng ra, rơi vào bát thằng
bé.

Nó đang cúi đầu ăn cơm nên không để ý tranh chấp giữa hai người, còn
tưởng đó là cố tình gắp cho mình, bèn cầm một cái màn thầu ở bát khác lên,
nhét thịt vào giữa rồi ăn.

Hai người lớn nhìn nhau, cùng lúc dừng tay, cùng một suy nghĩ hiện lên
trong đầu: Đứa bé này nhất định không phải là con nhà lang thang.

Thằng bé sau khi rửa mặt đã lộ ra khuôn mặt vốn có của nó. Ngũ quan thanh
thoát, nước da trắng trẻo, nếu được thay một bộ quần áo ra hồn, nói nó là
một tiểu công tử con nhà giàu có thì cũng chẳng có ai nghi ngờ. Hơn nữa
mặc dù nó ăn vừa vội vừa nhanh, nhưng phong cách ăn uống lại rất nền nã,
có thể thấy đã được dạy dỗ rất tốt, không giống như người có xuất thân thấp
kém.

Lòng hiếu kỳ của Tô Duy trỗi dậy, cậu rót cho nó một tách trà, hỏi: "Em tên
gì?"

"Trường Sinh." Nghe được lời người lớn nói lúc nãy, nó cũng bắt chước:
"Trường Sinh trong trường sinh bất lão."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.