VIẾT CHO CÁC BÀ MẸ SINH CON ĐẦU LÒNG - Trang 177

176

Tủ sách Nuôi con – http://sachx.com

K

hông phải chuyện bất đồng ý kiến về việc chữa bệnh cho bé chỉ xảy ra ở thế

hệ của Đoạn Tuyệt giữa Loan và bà Phán, mà hiện nay ở nước ta, sự bất đồng như
thế vẫn còn dài dài. Khi bé bệnh, ba má bé thì muốn đưa đến bác sĩ, bà nội đòi đưa
đi ông thầy Ba, bà ngoại muốn bé đi bà thầy Bảy... và bé trở thành nạn nhân bất đắc
dĩ. Chắc đôi lần chúng ta có dịp nghe nội hay ngoại bé mỉa mai “Tao nuôi cả bầy con
như tụi bây có đi bác sĩ bao giờ đâu, có chích ngừa chích nghiếc gì đâu, bây giờ tui
bây hở một chút ẵm con đi bác sĩ... “. Nhưng tuy bà sợ cháu đau vì chích, lại sẵn
sàng cho bé uống bùa! Tôi có nhiều dịp chứng kiến những cuộc xung đột như vậy ở
bệnh viện, ở dưỡng đường... và nhiều khi kết quả thật thương tâm! Một bé bị sốt
thương hàn năng (do vi trùng Salmonella typhi gây ra) đang chữa tại nhà thương
được vài ngày thì bà nội hay bà ngoại gì đó đến thăm, nghe nói cháu bị thương hàn,
ban cua, đùng đùng bắt mẹ bé mang về đi lể bà thầy... X! Bà nói đau ban cua, ban
trắng uống thuốc tây là chết, đi ngay! Rồi lập tức xin cho bé xuất viện. Bác sĩ, y tá
giải thích thế nào cũng mặc. Dĩ nhiên, bé cũng lây lất sống đến ngày bị biến chứng
lủng ruột mới thấy mang trở lại nhà thương nhưng lần này không có bà cụ đi theo
nữa! Trường hợp ban đỏ chữa không đúng cách gây viêm phổi, viêm ruột hay cho
nhịn đói đến sưng phù người lên thì nhiều không kể xiết. Câu chuyện thương tâm
của bé T. bị sốt xuất huyết đang nằm điều trị tại bệnh viện, rồi bỏ chạy thầy ban đã
được kể trong bài Sốt xuất huyết là một câu chuyện có thật khác!

Có lần tôi mục kích một câu chuyện dữ dội hơn: bà ngoại đòi mang bé về chay

thuốc ta, má bé chiều ý, sắp sửa xin về thì ba bé đến, ông cương quyết bắt nằm lại
nhà thương. Sau đó là một màn cãi vã dữ dội, xích mích nặng giữa chàng rể và bà
mẹ vợ... Một lần khác đi thăm bệnh, tôi chẳng thấy đứa bé đâu cả, hỏi, lúc đó bà cụ
mới ra ngoài sân mang bé vào, bà giải thích là bà mang bé ra “bỏ vào giỏ rác”, coi
như bé đã bị vứt đi rồi, cho “ông” không theo bắt nữa. Sau đó, lại bồng một bé khác
về nuôi cho “chắc ăn”. Dĩ nhiên, thỉnh thoảng gặp một “ca” như vậy cũng không sao,
không hại gì về phương diện y học. Chúng tôi rất quen cảnh trong lúc các bác sĩ
đang lo chữa bệnh cho bé trong phòng, thì ở một góc trại, bà cụ đốt đèn nhang, lễ
các đấng thần linh, không kể cảnh bé mang những niệt, bùa ở tay, chân, cổ và
những vết xanh, đỏ, đen trấn ếm trên mình: thỉnh thoảng còn thấy một con dao dưới
lưng, một bàn tay khỉ lủng lẳng trên cổ!

Tại nhà thương, tại phòng mạch, thường thấy bà bế cháu đi khám bác sĩ, bà săn

sóc cháu bệnh. Có thể vì má bé bận đi làm, bận việc nhà, cũng có thể vì bà không
tin cậy má bé, bà vẫn nghĩ má bé trẻ con, không biết gì (chỉ biết đẻ thôi!).

Dĩ nhiên, nếu các cụ có lầm lẫn thì cũng chỉ vì thương cháu quá mà thôi! Vì

những tiến bộ của khoa học ngày nay các cụ không theo kịp mà vẫn còn tin tưởng
vào tập tục cổ truyền. Chúng ta không thể phủ nhận vai trò của bà nôi hay bà ngoại
trong việc giúp đỡ người mẹ trẻ. Người mẹ trẻ nào cũng bám víu vào các cụ để học
hỏi những kinh nghiệm thiết thực, quý báu trong cách nuôi con, săn sóc con. Những
kinh nghiệm đó chưa chắc là các bác sĩ biết hết. Bà mẹ trẻ tìm thấy ở các cụ những
sự giúp đỡ và an ủi rất hữu ích. “Con so về nhà mẹ”, tục ngữ ta đã chẳng nói như
vậy sao? Bà mẹ trẻ thiếu kinh nghiệm, bơ vơ, sợ hãi, lo lắng, an lòng biết bao khi ở
bên cạnh có mẹ mình, nhiều kinh nghiệm trong việc nuôi con. Ngay cả những vị bác
sĩ mới sinh con lần đầu, họ cũng thích được ở gần mẹ, được mẹ chỉ dẫn, giúp đỡ. Ở
ta, chế độ đại gia đình vẫn còn mạnh, và các bà mẹ trẻ không có mặc cảm thấy
mình bé nhỏ bên cạnh mẹ như ở Âu Mỹ. Tuy nhiên, phải sáng suốt. Có những bà cụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.