VIẾT LÊN HY VỌNG - Trang 291

an. Khi về nhà, mình nhận thấy có điều lạ. Mẹ đang đeo mặt nạ thở nhưng

mình không để ý đến điều đó. Mình nghĩ đó chỉ là một phần những dụng cụ

y tế mà mẹ vẫn nhận từ bệnh viện. Bởi mỗi tuần, mẹ luôn có thêm dụng cụ

y tế mới. Vì thế mình đi lên phòng và chuẩn bị cho bữa tiệc ngày lễ của

Những Nhà văn Tự do sẽ diễn ra vào buổi tối. Khi mình chuẩn bị đi, người

hàng xóm (người đang đến thăm mẹ mình lúc này) đang ở trong phòng mẹ

đã hốt hoảng gọi tên mình. Cô nói rằng mẹ mình đã qua đời. Mình không

tin những gì cô ấy nói. Mình phải tự kiểm tra. Khi bước vào phòng mẹ,

mình thấy em gái mình đang khóc. Đưa mắt nhìn sang mẹ, mình thấy như

chết lặng. Mình không làm được gì ngoài việc nhìn mẹ trân trân. Mẹ nằm

vô hồn trên giường. Từ sâu thẳm trong tim mình, mình biết nếu lúc đó mình

khóc, mình sẽ trở nên mất trí.

Đến giờ mình vẫn còn những câu hỏi chưa có câu trả lời và không có

hướng giải quyết. Mình phải biến mình thành người lớn ngay tức thì. Ai sẽ

ở bên mình khi mình cần giúp đỡ? Mình hoàn toàn cô đơn, mình không có

bố mẹ sống cùng và không ai hướng dẫn mình phải làm

Đây là một số bài báo nói về bọn mình. Dưới đây là tít báo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.