VIẾT LÊN HY VỌNG - Trang 331

Cũng vì không có nguồn thu nhập nào nữa nên mẹ mình đã phải bỏ ngôi

nhà bọn mình đang thuê. Mẹ bán chiếc xe của bố và hầu hết đồ đạc trong

nhà để trả những hóa đơn bố để lại khi ông quay trở về Mexico. Bởi

bố không phải là công dân Mỹ nên ông phải quay trở về Mexico để cấy

ghép thận.

Lúc này, mình nhìn lại và nhận ra cuộc đời và thời gian thật đáng ngạc

nhiên, quý giá và quyền năng. Chỉ trong một giây, mình có thể ở trên đỉnh

cao và có mọi thứ trên con đường của mình. Nhưng ngay giây tiếp theo,

mọi việc đều đi sai hướng và bạn thấy mình ở đáy vực. Mình thấy bản thân

mình đang đấu tranh để trả cho bộ lễ phục và mũ cử nhân tốt nghiệp trung

học của mình. Mình không lo lắng về tình trạng nghèo nàn, bởi dù sao từ bé
đến giờ, lúc nào mình cũng nghèo khó. Mình xuất thân nghèo, do đó, nghèo

đói không là điều lạ lẫm, mới mẻ với mình. (Lịch sử đã thực sự lặp lại.)

Mình thấy mọi chuyện đang quay lại gốc rễ của nó. Nhưng dù sao được ở

trên đỉnh cao một lúc cũng rất hạnh phúc.

Tại thời điểm này, mình thấy mình như một chiếc lá héo rơi từ cành cây

xuống, không biết rồi số phận mình sẽ đi về đâu. Mình ngồi đây và đợi xem

cuộc đời sẽ đưa mình đến đâu và hy vọng mình sẽ làm được những gì tốt

nhất trong khả năng của mình.

Nhật ký 131

Nhật ký thân yêu,

Ôi, mình là gương mặt tiêu biểu cho nước Mỹ! Là mình ư? Mình không

thể tin vào điều đó. Mình vừa trở về nhà sau khi ký quyết định chơi bóng

bầu dục tại trường Cao đẳng Bóng bầu dục Quốc gia. Một học bổng toàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.