VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 1007

cho rằng những xáo trộn đều do Khánh gây nên, nên cách chức tướng
Khánh. Sau màn trình diễn như thăng chức lên Đại tướng và gắn Đệ nhất
Kim khánh cho Khánh, Hội đồng Tướng lãnh buộc tướng Khánh phải ra
khỏi nước. Ngày 25-2-1965, Khánh lên phi cơ rời đất Tổ mang theo một
nắm đất quê hương và hẹn ngày trở lại. Nhưng ông Khánh đi mãi mà không
có ngày về dù miền Nam còn hơn 10 năm trời sống sót. Ông Khánh xin cư
trú tại Mỹ nhưng bị từ chối nên đành phải đến Pháp với tất cả nỗi lòng chua
chát của một con người nhiều thủ đoạn, đã mê hoặc được cả hai anh em ông
Diệm-Nhu, đã vận dụng được cả đảng Đại Việt, đã lừa được tất cả những
tướng lãnh để cuối cùng phải ngâm câu “chữ Tài liền với chữ Tai một vần”.
Tướng Khánh ra đi, chính phủ Phan Huy Quát chỉ kéo dài được từ 16-2-65
đến 11-6-65, nghĩa là không đầy bốn tháng, rồi vì sự chống đối của Quốc
trưởng Phan Khắc Sửu và của khối Công giáo, chính quyền lại về tay các
tướng trẻ với tướng Thiệu làm Chủ tịch ủy Ban Lãnh Đạo Quốc Gia, tướng
Kỳ làm Chủ tịch Uỷ Ban Hành Pháp, tướng Có giữ chức Bộ trưởng Quốc
phòng, tướng Thi giữ chức Tư lệnh Quân đoàn I. Còn tôi, sau ba tháng bị cô
lập ở Pleiku, được trả về Sài Gòn.

Từ ngày bị an trí tại Pleiku trở về, vốn mang tâm hồn bảo thủ, tôi trở lại
cuộc đời bình dị, mang chiếc áo lương đen dài, bắt chước người xưa làm
nhà ẩn dật, ngồi nhìn mưa nắng hai mùa mặc cho thế sự thăng trầm...
Tôi không tham gia cuộc đấu tranh của Phật giáo năm 1966 mặc dầu tôi
đồng ý về căn bản với lập trường chính trị của Thượng tọa Trí Quang.
Tuy nhiên dù tôi không liên hệ gì đến cuộc đấu tranh của Phật giáo và cũng
chẳng dính dự gì đến những biến động lúc bấy giờ nhưng các tướng trẻ và
Bộ Tham mưu Công giáo của Thiệu vẫn cứ e ngại nên họ lấy lý do tình hình
xáo trộn để một lần nữa tạo thêm gian truân cho tôi. (Sau này tướng Nguyễn
Hữu Có đến thăm tôi tại nhà riêng và cho biết từ ngày tôi về hưu trí những
tướng nào thường có thái độ thù hằn tôi. Đại tá Phạm Văn Liễu sau khi thôi
chức Tổng giám đốc Cảnh sát cũng ghé thăm và cho tôi biết vụ bắt bớ tôi
năm 1966 là do lệnh của Nguyễn Văn Thiệu).
Một hôm, tôi được viên Thiếu tá Chánh văn phòng của Chủ tịch ủy Ban

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.