VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 1030

giáo đang trải qua một cơn Mạt Pháp mà theo Ngài cơn Mạt Pháp ấy không
phải chỉ do Cộng Sản, do kẻ ngoại nhân ngoại đạo gây nên, mà còn do
những con nội trùng trong thân thể sư tử làm đau đớn chính con sư tử ấy.
Trái với thiện tâm thiện ý của bậc chân tu, tờ nhật báo Công Luận do ông
Minh Tâm (tức Lê Tuyên, người đã từng là một cấp lãnh đạo trong “Hội
Đồng Nhân Dân Cứu Quốc”) làm chủ biên đã liên tiếp trong 10 ngày đả
kích tôi thậm tệ, đem đời tư tôi ra mà phê phán mặc dù họ chỉ biết đời tư tôi
rất mù mờ... Họ hỏi tôi đã có công nghiệp gì cho Phật giáo, cho Giáo hội mà
giám chê bai Phật tử, trí thức, và dám trách móc các Thầy.
Lý Đại Nguyên và Hà Thế Ruyệt đề nghị tôi trả lời nhưng tôi từ chối vì lý
do giản dị là trong lúc tôi nói chuyện đại sự quốc gia, bàn về thăng trầm của
Phật giáo thì nhóm Công Luận lại nói về đời tư của tôi. Hai thái độ, hai
cung cách xử sự tự nó đã là một sự giải thích rồi, huống chi nếu trả lời thì
tôi buộc lòng phải phơi bày đời tư của ông Lê Tuyên ra, kể cả những lời
khai của ông trong nha An Ninh Quân Đội thời Thiếu tướng Vũ Đức
Nhuận, mà cộng sự viên của tôi đã cho tôi một xấp hồ sơ đầy đủ. (Ông Lê
Tuyên bị bắt sau biến cố 1966).
Viết lại câu chuyện trên đây tôi không cố ý khơi lại chút tro tàn mà chỉ ghi
lại chút kỷ niệm để bổ túc cho những nhận định của ông Võ Văn Ái trong lá
thư ngỏ đầy tâm huyết của ông gởi cho hàng Phật tử như đã nói trên kia. Lại
nữa ngày nay, khi đã cùng sống kiếp lưu vong nơi đất khách quê người thì
kẻ trí thức như ông Lê Tuyên hay người võ biền như tôi đều đau xót đều
nhục nhã như nhau, đều tiếc nuối cho Phật giáo đã bỏ rơi một cơ hội, một cơ
hội mà Phật giáo có thể cứu vãn miền Nam khỏi rơi vào tay Cộng Sản.
Nếu tôi có muốn nói thì nói đến những trí thức, những cây bút sắc bén của
tờ Lập Trường, cơ quan ngôn luận của nhóm Cứu Quốc tại Huế độ nào.
Những bài báo nẩy lửa của họ thật sự đã gây xúc động cho thanh niên sinh
viên dấn thân bào cuộc đấu tranh cách mạng. Tiếc thay, họ không có ý thức
chính trị, không nắm vững tình hình thời cuộc, không xây dựng nổi một tổ
chức đấu tranh, cho nên họ đã xuất hiện như những chàng hiệp sĩ nhưng khi
rút về thì hiện nguyên hình thành những nho sinh mặt trắng mà thôi.
Ông bà ta xưa quả đã là khôn ngoan khi dạy chúng ta rằng chiếc áo không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.