VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 1124

được tình hình.
Đêm đó, phi trường Tân Sơn Nhất bị trọng pháo bắn phá, và sáng 29, Cộng
quân tiến vào ngoại ô Sài Gòn, để rồi khép chặt gọng kềm quanh toàn bộ
lãnh địa Thủ đô Sài Gòn, Chợ Lớn, Gia Định lúc mờ tối.
Với một Lữ đoàn Dù và một Chiến đoàn Thiết Giáp mà quân số tổng hợp
không đến 2000 người, cái quân-đội-VNCH-hai-ngàn-chiến-sĩ đó đã là
những quân nhân cuối cùng, cầm súng 24 tiếng đồng hồ nữa, đối diện với kẻ
thù 30 năm truyền kiếp để cho quân-dân-chính miền Nam ai có ý định, ai có
cơ hội, và ai có phương tiện thì tìm phương trốn thoát ra nước ngoài.
Họ lên phi cơ trực thăng của Mỹ tại các cao ốc, phóng xe Honda đèo bòng
vợ con của cải chạy ra bến Bạch Đằng, Khánh Hội, Nhà Bè, Cát Lái... Cầu
Tân An bị giật sập và Quốc lộ số 4 về miền Tây bị tắt nghẽn với hàng chục
ngàn chiếc xe đủ loại đậu dài từ Mỹ Tho về đến phà Cầu Sơn... Sài Gòn rã
rời trút hơi thở cuối cùng, dân miền Nam như đàn ong vỡ tổ bay ra biển, về
đồng quê, hay ngơ ngác nhìn đất nước biến loạn thay ngôi đổi chủ.
Quân đội tan rã, nhân dân chỉ muốn chấm dứt chiến tranh, các đảng phái tôn
giáo quốc gia chia rẽ, nhiều phần tử chống Cộng đã bỏ nước ra đi từ trước
theo chương trình di tản của Mỹ, đồng minh đã bất đắc dĩ giải kết, số quân
Cộng Sản tại miền Nam là 20 Sư đoàn và Thủ đô Sài Gòn bị khóa chặt, nên
sau một ngày điều đình với Việt Cộng, 10 giờ sáng ngày 30 tháng 4, tướng
Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng. Ba mươi năm trời chống Cộng, ba
mươi năm trời người quốc gia chịu cảnh núi xương sông máu, từ đây miền
Nam và cả Việt Nam sẽ sống dưới chế độ chuyên chính toàn trị của Cộng
Sản Hà Nội.
Trôi nổi theo đoàn người tỵ nạn, gia đình tôi rời Sài Gòn sáng ngày 29 tháng
4, đến căn cứ nhà Bè thì được giúp cho một chiếc tàu LCVP để xuống Cần
Giờ. Tình cờ tại nhà Bè lại có hai linh mục Bình và Quan đang bị một vị
Thiếu tá nhất định không cho hai ông lên tàu, cho đến khi tôi hết lời can
thiệp hai ông mới được tháp tùng theo gia đình tôi xuống tàu đi cùng.
Đến Cần Giờ đã gần tối nên bị Thiết quân luật, tôi bèn khuyên hai linh mục
nên nhờ nhà thờ ở đó giúp đỡ cho hai ông ra đi vì gia đình tôi quá đông mà
không có phương tiện, nhưng hai linh mục vẫn xin đi theo với chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.