VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 1125

Sáng hôm sau, nhờ Thiếu úy Nguyễn Hữu Trà (hiện nay ở Lancaster, bang
Pensylvania và đang hoạt động với tướng Nguyễn Chánh Thi) thuê được
chiếc xe Lambretta để tất cả chúng tôi cùng về Đồng Hòa thuê thuyền qua
Gò Công. Lúc thuyền đang lênh đênh trên sông Vàm Láng thì gặp một đoàn
tàu của Hải quân từ hướng Long An chạy ra biển. Bỗng nhiên đoàn tàu
ngừng lại và tụ tập quanh soái hạm của Hải quân Trung tá Sơn để tính
chuyện ai ở ai đi. Nhân đó, hai ông linh mục bèn lên một chiếc tàu, trên đó
có một Trung tá Bộ binh tên Bùi Văn Nhơn, hai Đại úy Tốt và Đang, và độ
5, 7 binh sĩ đàn em của Trung tá Nhơn. Tôi vì bận bịu với gia đình nên lên
sau. Vừa thấy tôi, Trung tá Nhơn, người Công giáo Quảng Bình rút súng lục
ra chỉ mặt tôi và nói: “Ông này là Thiếu tướng Mậu, vì các ông đảo chánh
cụ Diệm nên chúng tôi mới khổ sở như thế này. Ông hãy xuống ngay khỏi
tàu tôi, chúng tôi không cho ông đi theo. Và chúng tôi không đi đâu hết,
chúng tôi sẽ ở lại lập chiến khu để tiếp tục chiến đấu”. Tôi biết ông Nhơn là
bộ binh không có quyền gì trên chiếc tàu của Hải quân cả, tôi cũng biết ông
Nhơn sẽ không ở lại để tiếp tục chiến đấu, nhưng tôi nói: “Lúc này mà anh
còn làm khó dễ với tôi sao anh Nhơn?” Rồi tôi quay lại phía hai linh mục,
khuyên hai ông nên xin ông Nhơn mà đi còn tôi thì trở về thuyền. Nhưng
chỉ một lúc sau, không biết họ thảo luận với nhau như thế nào mà ông Nhơn
bèn mời tôi trở lại để cùng đi.
Sau sáu ngày đêm vượt biển mà các con tôi lo phần vụ hải hành vì trên tàu
chẳng có ai có một ý niệm gì về vùng vịnh Xiêm La cả, và sau hai lần thay
tàu vì chiếc LCVP không phải là thứ tàu đi biển, chúng tôi đến được cảng
Sattahip, Thái Lan. Một phó Đô đốc Hải Quân Thái Lan nghe tin có tôi đến
nên ra đón và cho chở nhóm của tôi về ngay trại tỵ nạn trong lúc nhiều
nhóm di tản khác đến trước mà vẫn chưa được phép lên bờ (trong đó có
nhóm đi thuyền của Đại tá Cảnh sát Lê Cảnh Vệ hiện ở Texas).
Đến trại tỵ nạn chỉ mới độ mươi ngày thì tôi là người độc nhất được Tòa
Đại sứ Hoa Kỳ tại Bangkok lo thủ tục đi Mỹ trước, nhưng cũng vì vậy mà
tôi bị những phần tử Công Giáo Cần Lao tại ngay Hoa Thịnh Đốn chống
phá (sau nhờ Đại tá Nguyễn Bé tôi mới biết được sự kiện này) nên đã bị kẹt
hơn năm tháng mới được ra đi. Còn ông Nhơn, lần phỏng vấn đầu tiên ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.