VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 148

Đức) chưa có lỗi gì mà ngài định làm việc phế lập càn dỡ đó, sao cho phải
lẽ?" Nhớ lại thái độ gan dạ của chí sĩ Phan Đình Phùng trước một triều thần
mục nát, xuẩn động, tôi chợt quên hẳn hoàn cảnh của một quân nhân trước
thượng cấp mà chỉ còn bùng lên lòng căm phẫn của một cán bộ mà lý tưởng
và lãnh tụ của mình đang bị xúc phạm. Không một chút phân vân, tôi bèn
giơ tay xin phát biểu ý kiến: "Thưa Trung tướng, tôi xin hỏi ai đã làm mất
nửa nước, có phải là tại thực dân và tay sai không? Vậy tại sao Trung tướng
và các sĩ quan không kết tội thực dân và tay sai mà lại công kích ông Diệm
một cách vô ý thức như thế. Tôi xin hỏi ông Diệm mới về nước cầm quyền,
ông đã làm những lỗi lầm gì mà đòi đảo chánh ông ta? ". Thiếu tá Lam Sơn
đứng bên tay mặt của tôi, thúc cùi chỏ vào hông tôi và nói nhỏ: “Đừng nói
nữa mà nguy hiểm
”. Nhưng tôi vẫn hùng hồn lên án tướng Hinh và tay sai
thực dân, càng nói tôi càng to tiếng hơn. Trung tá Trần Đình Lan, một loại
Tây da vàng, con của bác sĩ Trần Đình Quế, từng làm bác sĩ ở tỉnh tôi, từng
làm Thị trưởng Đà Lạt mà tôi biết cả lai lịch gia đình rất rõ, rút súng lục
chĩa vào mặt tôi mà nói lớn: "Mày có im miệng không, nói nữa tao bắn tan
xác". Đại uý Nguyễn Chánh Thi đứng phía trái tôi vội giơ tay lên can. Từ đó
buổi họp nhuộm bầu không khí nghẹt thở nặng nề trong khi nhóm tay chân
bộ hạ của tướng Hinh xầm xì to nhỏ. Tôi tìm một chiếc ghế ngồi xuống, mặt
hầm hầm chờ đợi tướng Hinh ra lệnh bắt giam. Nhưng rồi ông ta vẫn để tôi
yên. Sau này tôi nghe nói lại rằng ông Hinh định đảo chánh ông Diệm xong
mới bắt tôi vì bắt lúc bấy giờ sợ mang tiếng. Tiệc tàn, tôi và Đại uý Nguyễn
Chánh Thi cùng về, còn có một số sĩ quan trẻ đi theo vừa để bảo vệ, vừa để
bộc bạch sự ngưỡng mộ. Trung uý Nguyễn Huỳnh, người Công giáo (sau
này là một đảng viên Cần Lao, Trung tá phụ tá cho tôi ở Nha An Ninh Quân
Đội) giở mũ và nói: "Đàn em xin kính phục đàn anh, vào hang hùm mà
không sợ cọp. Đàn em xin "chapeau".
Vốn có ý thức chính trị lại nắm vững tình hình quân đội, tinh thần sĩ quan
nên tôi đã dự liệu rất đúng tham vọng và ý đồ của tưóng Nguyễn văn Hinh
và phe nhóm của ông ta đối với Thủ tướng Ngô Đình Diệm. Về phần tôi, đã
trải bao gian nguy mà tôi còn không e ngại thì sá gì những kẻ tay sai thực
dân, đầu óc võ biền, ham lợi danh, không hiểu biết gì thời thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.