VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 512

vì dù gì đi nữa thì tôi đang ở trong tư thế của một thứ trùm mật vụ của chế
độ Diệm nên làm sao tôi có thể công khai trang trải nỗi lòng của mình cho
thiên hạ biết mình ngay gian. Huống gì tâm lý quần chúng thường không ưa
Công an Cảnh sát, và tâm lý binh sĩ thường không ưa An ninh Quân đội và
Quân cảnh.
Qua các phúc trình điều tra tổng hợp, tôi được biết trước khi tổ chức đảo
chánh, Trung tá Vương văn Đông đã có dịp gặp ông Nhu tại dinh Độc Lập
để trình bày tình hình nguy ngập của đất nước và tình trạng sa sút của quân
đội cả về tinh thần lẫn hiệu năng. Vương văn Đông là một sĩ quan trẻ tuổi,
thông minh, cương nghị, có ý thức chính trị cao, và cũng như Phạm văn
Liễu, tiềm tàng giòng máu cách mạng, tràn đầy nhiệt huyết, chống Cộng có
ý thức và dám sống chết cho lý tưởng của mình. Cả hai đều có chí lớn, có
tham vọng làm lãnh tụ nhưng hình như số mạng của họ đã được an bài, họ
hì hục “mua vé cho người ta xem hát”, hì hục “chỉ đường cho nai đi”, còn
riêng họ thì chí hướng, ước nguyện có lẽ không bao giờ thành.
Quân đội Việt Nam Cộng Hòa cho đến năm 1962, trừ những vị tướng già
thuộc thế hệ đàn anh, trừ những sĩ quan trẻ đã mang sao rồi, chẳng hạn như
Nguyễn Khánh, Dương văn Đức, thì những Nguyễn Đức Thắng, Phan
Trọng Chinh, Phạm văn Liễu, Vương văn Đông, Nguyễn Bá Liên, Trần văn
Nhật, Nguyễn Huy Lợi, v.v... (và còn nhiều người khác nữa mà tôi không
nhớ tên) quả thật là những sĩ quan ưu tú nhất của quân đội, xứng đáng mọi
mặt về văn hóa và chính trị cũng như khả năng quân sự và tác phong.
Những sĩ quan này chưa trở thành danh tướng nhưng chắc chắn khả năng
quân sự của họ không thua kém những sĩ quan của các quốc gia tiên tiến.
Nhưng tất cả đã bị mai một vì cơ duyên đoạn trường của vận nước một
phần, và phần khác vì quốc gia không có kẻ lãnh đạo sáng suốt biết trọng
dụng hiền tài. Họ đúng là những kẻ muốn làm chuyện đội đá vá trời nhưng
lại sinh bất phùng thời.
Về phần tôi, trong khoảng thời gian đó tôi gặp nhiều nghịch cảnh vui buồn
lẫn lộn. Một kỷ niệm êm đềm làm cho tôi nhớ mãi là trong lúc tôi bị Vương
văn Đông kết tội là “Cọp đen” của chế độ Diệm thì một việc bất ngờ nhưng
rất phấn khởi xảy đến cho tôi. Độ hơn một tuần lễ sau khi trả tự do cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.