VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 567

Bọn người được Đức Cha giao việc khai thác gỗ trở lên giàu có. Chúng nó
nói rằng chúng gặp Việt Cộng hàng ngày, vui vẻ lắm không việc gì đáng lo
vì đóng thuế rất sòng phẳng. Tuy nhiên, tôi không hiểu đóng thuế như thế
nào, bao nhiêu. Số gỗ chở về nhiều lắm, xe xúc không ngày nào dừng bánh
nghỉ ngơi.
Trong thời gian đó, những người chuyên sống về nghề gỗ rất đỗi ngạc
nhiên. Họ được Chính phủ cho khai thác những vùng rừng không lấy gì đẹp,
gỗ tốt lại ít, bị Việt Cộng quấy nhiễu nên có người phải giải nghệ vì phải
đóng thuế nặng.
Thế mà Đức Cha Thục và bộ hạ vẫn đốn gỗ hàng ngày, lập trại ngay trong
rừng, cơ sở càng ngày càng lớn, khi vỡ lẽ ra thì bọn đàng dưới của Đức Cha
tiếp xúc với Việt Cộng rất thân và đóng thuế với một số tiền vượt mức cho
hàng ngàn mét gỗ.
Đến cuối năm 1962, Tổng thống Diệm bắt đầu bực mình về công việc khai
thác gỗ của Đức Cha. Tổng thống Diệm đã có lần xin Đức Cha dừng lại cho
dân chúng làm. Đức Cha giận Tổng thống, không nói năng gì cả bỏ về Vĩnh
Long rồi ra thẳng Huế. Đức Cha giận chuyện này lắm nên nói lại với cậu
Cẩn, vì thế cậu Cẩn lo lắng đêm ngày sợ Tổng thống bất thần không cho cậu
Cẩn độc quyền khai thác quế ở Quảng Ngãi thì bực mình lắm [8].
Việc ông Ngô Đình Thục và vợ chồng Ngô Đình Nhu độc quyền khai thác
gỗ trong Nam đã làm cho Bộ trưởng Canh Nông Lê Văn Đồng (hiện ở
Pháp) bị ông Ngô Đình Cẩn thù ghét ra mặt mặc dù ông Đồng là ủy viên
Trung ương Đảng Cần Lao. Ông Cẩn cho rằng ông Đồng chỉ lo phục vụ
quyền lợi “nông lâm súc” cho ông Thục và ông Nhu mà không đếm xỉa đến
ông Cẩn nên ông phải biểu lộ thái độ bất mãn của mình cho Đồng biết. Một
hôm, ông Đồng được Tổng thống Diệm phái ra Quảng Trị để quan sát và
nghiên cứu tình hình “nông lâm súc” của tỉnh này. Được tin, ông Ngô Đình
Cẩn ra lệnh cho Tỉnh trưởng Nguyễn Văn Đông (Công giáo Phú Cam) phải
hạ nhục Bộ trưởng Đồng bằng cách không thèm tiếp đón ông ta. Không có
Tỉnh trưởng tiếp đón để trình bày và thảo luận công việc, Trưởng sở Nông
Lâm Súc lại không dám chuyên quyền, nên Bộ Trưởng Đồng lủi thủi lên
máy bay trở về Sài Gòn mang theo mối hận nhục. Tôi vốn không quen biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.