VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 602

Đôn, lúc bấy giờ là Tư lệnh Quân đoàn I, bèn cho mở cuộc điều tra thì biết
được binh sĩ bị trúng độc vì thực phẩm. Ông bèn lập một Hội đồng Quân y
khám nghiệm và phân chất đồ hộp tiếp tế cho hai tiểu đoàn đó. Lúc bấy giờ
chưa có đồ hộp của Mỹ mà chỉ có đồ hộp của Bộ Quốc phòng đấu thầu để
tiếp tế cho những đơn vị đóng ở những nơi xa xôi hẻo lánh.
Sau khi nhận được biên bản của Hội đồng Quân Y, tôi tức tốc đến Nha Hành
Ngân Kế Bộ Quốc Phòng gặp ông Tổng Giám đốc Nguyễn Đình Cẩn và
trình bày cho ông ta biết tình trạng đồ hộp bị nhiễm độc, và cho ông biết tôi
sẽ bắt tên Ba Tàu Phú Lâm Anh, chủ thầu cung cấp đồ hộp để điều tra.
Nhưng ông Cẩn khuyên tôi không nên bắt Phú Lâm Anh vì y làm kinh tài
cho Phong trào và Đảng Cần Lao. Tôi vốn đánh giá thấp ông Nguyễn Đình
Cẩn vì năm 1954, khi còn làm việc tại Tòa hành chánh tỉnh Quảng Trị, ông
ta đã không dám ký tên vào bản kiến nghị đệ lên Quốc trưởng Bảo Đại để
thỉnh nguyện Ngài cử ông Ngô Đình Diệm làm Thủ tướng. Thế mà khi ông
Diệm có quyền hành rồi, chỉ nhờ cái thế Công giáo và tài bợ đỡ, ông ta lại
được nhà Ngô trọng dụng như một bậc công thần. Hơn nữa, thời còn làm
Tỉnh trưởng tỉnh Ninh Thuận, ông Nguyễn Đình Cẩn đã có nhiều hành động
tham nhũng và kỳ thị tôn giáo, làm cho nhân dân Ninh Thuận hết sức căm
thù. Vì thế, khi nghe ông ta đưa “Phong trào” và đưa “Cần Lao” ra dọa, tôi
liền nói: “Phong trào phong trơ, Cần Lao cần lơ gì tôi cũng cứ cho bắt tên
Phú Lâm Anh”. Vốn biết tính tôi cứng rắn và đã từng công khai chống lại
ông Ngô Đình Cẩn nên ông ta bèn đem bà Nhu ra để “rung cây nhát khỉ”:
“Đại tá không nên đụng tới Phú Lâm Anh vì y đã chịu cho bà Cố vấn 7 triệu
đồng để bà chi tiêu cho Phong trào Liên đới Phụ nữ, do đó y được cung cấp
đồ hộp trong ba năm”. Nghe đến tên bà Nhu, tôi lại càng muốn nổi điên:
“Bà Nhu bà Nhơ gì tôi cũng không tha Phú Lâm Anh vì tên gian thương đó
phạm tội làm cho binh sĩ nơi tiền tuyến bị đau ốm là tôi bắt”. Ông Nguyễn
Đình Cẩn có vẻ tức bực nhưng không dám nói gì thêm.
Ra về, tôi nghĩ thầm rằng vụ này có lẽ không phải của bà Nhu vì bà Cố vấn
thì phải “ăn” những miếng vừa to vừa béo. Tôi đoán vụ tham nhũng này là
của ông Ngô Đình Thục hay của ông Ngô Đình Cẩn, những kẻ mà bất kỳ
miếng mồi lớn nhỏ nào cũng ăn. Nhưng dù của ai thì tôi cũng vẫn phải làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.