VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 742

tốc thắng tại Lư Câu Kiều (Trung Hoa), từng tung hoành oanh liệt khắp
vùng Đông Nam Á làm bàng hoàng cả thế giới.


Trước đó, ngày 15 tháng 8 năm 1945, Nhật Hoàng Hiro Hito đã ra lệnh
chấm dứt cuộc chiến. Tại các mặt trận, quân đội Thiên Hoàng phải hạ súng,
rất nhiều sĩ quan Nhật đã dùng gươm tự sát theo truyền thống của một võ sĩ
đạo để đền nợ nước, trả ơn vua và bảo vệ danh dự cùng khí phách của một
quân nhân. Lá cờ “mặt trời mọc” từ nay vắng bóng trên bốn bể năm châu,
chỉ còn trên mấy hòn đảo xứ Phù Tang nghèo nàn đổ nát.


Trước nỗi đau khổ nhục nhã vô cùng tận của quân dân, Nhật Hoàng đã
thống thiết kêu gọi dân chúng Nhật… Hãy chịu đựng cái không chịu đựng
nổi và hãy đau khổ cái không đau khổ nổi, và hãy hướng về tương lai. Sau
đó Nhật Hoàng cắt một phần đất của Hoàng thành, nơi mà Hoàng gia trải
bao đời yêu quí gìn giữ, để tặng lại cho dân chúng như một hành động tạ tội
tượng trưng với đồng bào.


Đối với quân đội chiếm đóng Mỹ, toàn thể dân chúng Nhật đều cố nén uất
hận và che dấu căm hờn mà tự nhiên đối xử một cách lễ độ. Hễ gặp một Mỹ
kiều, dù là thuộc thành phần quân nhân hay dân sự, họ đều nghiêng mình
cúi đầu xuống, chắp tay vái chào theo tục lệ của dân Nhật. Họ không để lộ
thái độ thù hận, chống đối quá khích. Khi bị áp lực của Mỹ phải ký Hòa
Ước An Ninh Hỗ Tương San Francisco (1951) mà trong đó có điều khoản
bắt Nhật không được tái võ trang quá giới hạn phòng vệ, chính giới Nhật
Bản vẫn cam chịu để đổ dồn hết ngân sách vào sức mạnh kinh tế. Thái độ ẩn
nhẫn có vẻ khiếp nhược đó, một phần do lời kêu gọi “tôn trọng kỷ luật đối
với kẻ chiến thắng” của nhà vua, một phần là do tính tình khôn ngoan, cẩn
trọng, thức thời, và ý thức chính trị sáng suốt của con cháu Thái Dương
Thần Nữ. Họ dìu dắt nhau, chỉ dẫn nhau trong ý thức “thất bại là mẹ thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.