VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 839

sử dụng. Ông Nhu nói Mỹ là đồng minh của miền Nam, Mỹ đến miền Nam
và dĩ nhiên sử dụng những nơi đó chứ chính quyền Việt Nam Cộng Hòa
không có giao nhượng cho Mỹ…” (“Việt Nam Nhân Chứng”, Trần Văn
Đôn, Hoa Kỳ, 1989, tr. 183, 184).


Tiết lộ của tướng Đôn trên đây nhắc tôi nhớ lại đầu năm Quý Mão (tháng
2/1963), nhân buổi tiếp tân đầu Xuân tại dinh Gia Long, Tổng thống Diệm
chỉ một cành đào được trưng bày trong đại sảnh rồi nói với quan khách rằng
đó là cành đào do đồng bào Bắc Việt gởi tặng. Mọi người im lặng nhưng
đều có vẻ suy tư. Sau này có người khám phá ra đó là quà tặng Tết của
tướng Văn Tiến Dũng cho ông Diệm. Nếu quả đúng như thế thì âm mưu bắt
tay với Hà Nội của hai ông Diệm–Nhu phải có từ lâu rồi. Ít nhất là trong
năm 1962–1963, trước khi nhờ sự vận động của Đại sứ Maneli. Và quả thật
anh em ông Diệm, vợ chồng Ngô Đình Nhu đã quyết tâm thỏa hiệp với Hà
Nội trong tình hình chính trị, quân sự yếu kém của miền Nam, trong sự bất
hòa trầm trọng giữa Việt Nam và Hoa Kỳ tức là anh em ông Diệm muốn
trao miền Nam cho Hà Nội, muốn thực hiện kế sách “sau ta là cơn Hồng
Thủy” như một linh mục người Bỉ đã nói trên kia. Thế mà vẫn có trí thức
Thiên Chúa giáo dùng lời lẽ ngụy biện để bênh vực hành động phản bội đó
của ông Ngô Đình Nhu.


Với những người có ý thức chính trị, qua những nhận định trên ta thấy ông
Nhu là kẻ thiếu một tầm nhìn chiến lược bao quát và luôn luôn chủ quan
nên đã tạo nhược điểm cho Hà Nội lường gạt và tạo sự công phẫn của người
Mỹ và tướng lãnh chống Cộng của Việt Nam Cọng Hòa.


Hơn hai mươi năm trước, tôi là một viên đội Khố Xanh theo ông Diệm là
một viên quan mất chức, để chống Tây chống Cộng chỉ vì lòng yêu nước.
Bây giờ tôi là một Đại tá Giám đốc Nha An Ninh Quân Đội uy quyền,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.