ca Lý Bí, một thân hào của đất Long Hưng(Thái Bình ngày nay), ông phát
động khởi nghĩa năm 542, quét sạch bộ máy cai trị Trung Hoa, phá tan
cuộc phản công của quân Trung Quốc năm 543 và cuộc tấn công của quân
Chiêm Thành ở phía nam. Năm 544, Lý Bí tự xưng vua của vương quốc
Vạn Xuân, thiết lập bộ máy hành chính quốc gia. Nhưng ông bị quân đội
của triều đình Trung Quốc đánh bại trong những năm 545-546 và mất năm
548, trao lại quyền chỉ huy cho một trong những bộ tướng của mình là
Triệu Quang Phục. Ông này cho quân đóng ở Đầm Dạ Trạch(tỉnh Hải Hưng
ngày nay -1984) để đánh du kích và khi Lý Bí chết thì Triệu Quang Phục
xưng vua. Năm 550, lợi dụng tình hình Trung Quốc đang loạn lạc, ông
đánh chiếm lại được một phần lớn lãnh thổ quốc gia, tuy nhiên các thủ lĩnh
phong kiến của Việt Nam đã không thỏa thuận được với nhau, kình chống
lẫn nhau khiến cho hai thập kỉ cuối cùng của thế kỉ thứ sáu bị dìm trong u
ám, nhà Tùy bên Trung Quốc đã nhân cơ hội chiêm lại đất nước này năm
603.
Nhà Tùy dời thủ đô hành chính đến Tống Bình(Hà Nội ngày nay). Năm
618, nhà Đường lên ngôi ở Trung Quốc, kinh tế và văn hóa Trung Quốc
phát triển mạnh chưa từng thấy, phạm vi bành trướng của đế quốc Trung
Hoa mở rộng hơn bao giờ hết. Xứ Giao Châu(Việt Nam) đối với nhà
Đường không chỉ là một thuộc địa để khai thác mà còn là một căn cứ xuất
phát để tiến xuống Đông Nam Á. Năm 679, nhà Đường lập ''An Nam đô hộ
phủ''(Phương Nam được bình định). Từ An Nam xuất hiện từ đấy đế chỉ đất
nước này. Nhà Đường mở rộng mạng lưới hành chính của chúng đến tận
các làng và miền núi, triều cống hàng năm cho thiên triều, thuế má và lao
dịch ngày càng nặng. Tuy nhiên nông nghiệp và nhất là thủ công nghiệp
vẫn không ngừng phát triển, cũng như giao thông đường bộ, đường sông và
đường biển. Ba học thuyết: đạo Khổng, đạo Lão và nhất là đạo Phật được
truyền bá rộng rãi nhưng vẫn không loại bỏ các tín ngưỡng địa phương.
Việc thờ cúng các thần địa phương - thường là những người yêu nước hay
người sáng lập ra làng - vẫn rất phổ biến, và để tìm cách bóp nghẹt tình
cảm dân tộc luôn luôn sống động, bọn thống trị Trung Quốc nhờ đến thuật