VIỆT SỬ GIAI THOẠI - Trang 1079

Tờ sớ ấy dâng vào, Vua sai bộ Lại bàn để trị tội, nhưng các vị đại thần

đều liên tiếp dâng sớ xin tha. Vua liền nhẹ trách rồi sai (Mai Anh Tuấn) đi
làm án sát ở Lạng Sơn. Bấy giờ, giặc đang bành trướng, ai cũng lấy làm
nguy, nhưng (Mai) Anh Tuấn vẫn điềm nhiên vào bái mạng để ra đi”.

Lời bàn

Can gián việc làm của vua khi vua mới lên ngôi là một sự lạ, nếu không

phải là bậc có dũng khí và vững vàng bản lĩnh, quyết không thể làm được.
Can gián việc làm của vua mà công việc ấy đã được sự ủng hộ mạnh mẽ
của hai bộ lớn trong triều đình đương thời là bộ Lại và bộ Hộ, ấy là sự lạ
thứ hai, nếu chẳng phải là đấng cương trực và khí khái hơn người, quyết
không thể làm được.

Hóa ra, mượn cớ này để làm việc khác, miễn sao có lợi, cũng là chuyện

vốn có của ngàn xưa. Vua mà như vậy cũng chẳng ai ưa, huống chi là quan
lại các cấp. Vua giao Mai Anh Tuấn cho các quan ở bộ Lại xét hỏi để trị tội,
tức là Vua muốn ra oai cho Mai Anh Tuấn biết mặt, bởi bộ Lại và bộ Hộ
cũng cùng chung ý với Nhà vua. May thay, các bậc đại thần đã dâng sớ xin
tha cho Mai Anh Tuấn. Cái chính không phải là nhờ đó, Mai Anh Tuấn
được thoát nạn, mà là … nhờ đó, hậu sinh thấy các quan lúc ấy cũng có
người đáng gọi là quan!

Biết là đến Lạng Sơn có thể chết bất cứ lúc nào nhưng Mai Anh Tuấn

vẫn điềm nhiên vào bái mạng để ra đi. Và về sau, quả thật ông đã chết bởi
cuộc tấn công cua thổ phỉ người Trung Quốc. Dũng thay! Tên ông còn mãi,
một phần cũng chính là nhờ ở dũng khí này vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.